Dù sao ý chí Thâm Uyên đã bị tiêu diệt, ở lại có khi ảnh hưởng phân thân Thâm Uyên tiến hóa, cho nên Cổ Trần, Thiên Đế, Ma chủ trực tiếp rời đi.
Vèo!Lúc lâu sau, phân thân Thâm Uyên hoàn thành lột xác, toàn bộ thức hải rất nhanh diễn hóa, thức hải mông lung lập tức tuôn ra một luồng ý chí vô thượng, nguyên Thâm Uyên trở nên rung lắc.
Một Thâm Uyên hoàn toàn mới xuất thế.
Oong!Giới hải, một luồng ý chí cường đại từ trong Thế Giới Chi mộ lan tràn ra, cuốn sạch toàn bộ Thâm Uyên.
- Grao!- Thâm Uyên! Thâm Uyên!Trong chớp mắt, vô số ma vật Thâm Uyên cùng run lên, thi nhau quỳ xuống hướng Thế Giới Chi mộ, vẻ mặt cuồng nhiệt gào thét lớn, phát tiết một loại cảm giác hưng phấn.
Thâm Uyên xuất thế!Điều này đại biểu cho sự nổi dậy của toàn bộ Thâm Uyên, vô số sinh vật Thâm Uyên cảm thấy một luồng ý chí vô thượng sinh ra, từ trong Thế Giới Chi mộ bùng nổ.
Ý chí đến từ Thâm Uyên ù ù quét qua, trong nháy mắt chấn động toàn bộ Giới hải.
- Đây là! - Thâm Uyên?Trong Giới hải, Bá chủ các phương, cường giả đều đồng loạt sợ hãi, hoảng sợ nhìn về nơi đó, cảm thụ được một luồng ý chí cực kỳ khủng bố.
Đó là ý chí của Thâm Uyên, tràn đầy hơi thở Hỗn Độn, không theo trật tự, khiến cho linh hồn của tất cả cường giả đều sinh ra từng tia run rẩy và sợ hãi.
Một loại sợ hãi đang tràn ngập, đến từ nỗi sợ hãi tột đỉnh đối với Thâm Uyên.
- Thâm Uyên xuất thế!Thiên Đường, Thượng Đế mặt mày kinh hãi nhìn Thế Giới Chi mộ, mơ hồ nhìn thấy một vị tồn tại vô thượng đang chậm rãi hiện ra, mơ hồ, đứng trên Thế Giới Chi mộ.
Cả tòa Thế Giới Chi mộ giống như một bảo vật khổng lồ, ù ù xoay vòng, hấp dẫn hút ức vạn thế giới tử vong vào trong đó.
Bóng dáng cường đại kia là Thâm Uyên, đứng trên một tòa đại mộ, vĩ ngạn, sâu thẳm, lộ ra nỗi sợ tột đỉnh.
- Thâm Uyên, chung kết của chư thiên!Kỷ Nguyên Chi chủ kinh ngạc, trong lòng run rẩy, sinh ra cảm giác sợ hãi mãnh liệt đối với Thâm Uyên, bất đắc dĩ trực tiếp thi triển thủ đoạn chém chết nỗi sợ hãi này.
Theo Thâm Uyên xuất thế, tất cả cường giả, các Bá chủ Giới hải đều chấn động.
Lúc này, Thương Thiên đại thế giới, một bóng dáng vô thượng hiện ra, yên lặng ngắm nhìn tòa đại mộ kia, nhìn thấy vị ngọn nguồn nỗi sợ tột đỉnh vô tận sâu thẳm kia, Thâm Uyên.
Trên gương mặt hờ hững của Thượng Thương lộ ra một chút rung động, trong ánh mắt hiện ra vẻ ngoài ý muốn, luôn cảm thấy Thâm Uyên dường như có hơi khác lạ.
Nhưng lại không nói ra được, tóm lại, Thượng Thương có chút nghi ngờ Thâm Uyên.
- Quái lạ, Thâm Uyên đã thay đổi.
Thượng Thương lặng lẽ tự nói một câu.
Lúc này, trên đại mộ, Thâm Uyên