Khổng Tước nghe vậy thì câm nín, trợn trắng mắt nói:- Đại Phật, ngươi muốn khiến ta vào Phật giới cũng được, đi hỏi Thiên Đế, hỏi Nhân Hoàng có đồng ý hay không.
- Dù sao ta là tiểu Khổng Tước mà Nhân Hoàng nuôi.
Khổng Tước mở miệng làm Phật tổ rùng mình, da mặt co giật.
Khóe miệng hắn giật giật nhìn sâu trong Thiên giới, Thiên Đế vẻ mặt lạnh lùng nhìn hắn, giống như đang nói ngươi độ hóa thử xem?- A! tiên tử cứ tự nhiên, ngô đi độ hóa yêu nghiệt khác.
Phật tổ vừa nói xong, toàn thân phật quang chợt lóe, biến mất không thấy, hóa thành ánh sáng vàng xông vào trong đại vũ trụ của Chư Thiên điện.
Phật quang chiếu tới đâu, phạn âm văng vẳng, vô số sinh linh của Chư Thiên điện bị bao phủ, sát ý tắt, mỗi người trở nên vô cùng tường hòa an bình.
Hắn không dám cưỡng bức độ hóa, chỉ loại bỏ sát ý của họ, trở nên yên lặng, tường hòa, xem như đặt nền móng.
Dù sao ở trước mắt Thiên Đế, nếu hắn cưỡng bức độ hóa chắc chắn sẽ bị làm khó dễ, thậm chí rất có thể chọc Thiên Đế bất mãn thì không tốt.
Phật tổ hét thầm, tự nhủ may mắn chưa ra tay, nếu không thì mới vừa rồi thật sự chọc giận Thiên Đế.
Hắn không ngờ rằng Khổng Tước là vị Thiên Đế kia, Nhân Hoàng nuôi, suýt làm hỏng việc, Phật tổ thầm vã mồ hôi.
Hiện tại Hồng Hoang, người không dễ chọc nhất là Thiên Đế, thậm chí hắn mơ hồ phát hiện, Thiên Đế không phải chủ nhân thật sự, Nhân Hoàng ở sau lưng mới là chính chủ.
Nhìn Phật tổ chạy nhanh như tia chớp, Khổng Tước buồn cười:- Hi hi!Hỏa Hoàng, Băng Phượng ở gần đó bay lại, ba chúng nó, bao gồm Bạch Hổ đều là Cổ Trần nuôi, ai dám đụng vào là tự tìm chết.
Ma chủ vừa truy sát cường giả Chư Thiên điện vừa nhìn Phật tổ, buồn cười nói:- Ha, Phật tổ này hơi bị thú vị.
Ma chủ tự nhiên trông thấy cảnh tượng vừa rồi, trong lòng buồn cười, thật ra rất muốn nhìn xem Phật tổ bị Thiên Đế hoặc là bản tôn dạy cho bài học.
“Chư Thiên điện thua mất đã là kết cục chắc chắn, tiếp theo là Vạn Giới minh.
”Đôi mắt Ma chủ lóe tia sáng hung ác nhìn trong Giới hải, Vạn Giới minh,