Nữ Oa lắc đầu, giọng nói rất lạnh lùng.
Nói xong nàng lại đánh ra một chưởng, một tiếng bịch vang lên, thân thể Cổ Trần run rẩy, nhưng hắn không lui về phía sau chút nào, cho dù trái tim bị chấn động đến run rẩy sắp nứt vỡ.
Hắn vẫn không nhúc nhích tí nào như cũ, chỉ yên lặng nhìn Nữ Oa, giống như muốn khắc sâu hình bóng nàng vào trong lòng.
Đột nhiên, Cổ Trần trực tiếp giang hai tay ra ôm lấy Nữ Oa, hai người ôm nhau trong bóng tối vô tận.
Ngay lập tức, toàn bộ hắc ám đều ngưng lại.
Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt, Cổ Trần, không có bất kỳ ý định đánh trả nào, thậm chí còn trực tiếp ôm lấy Nữ Oa.
Xì xì! Một vệt hoa văn hắc ám bò lên cơ thể Cổ Trần, giống như bản thân hắn đang chủ động hắc hóa vậy.
Hắn nở nụ cười tà mị, nói:- Nữ Oa, ta hắc hóa rồi có phải sẽ không cần đánh tới đánh lui với các ngươi nữa hay không?- Ngươi! Nữ Oa ngơ ngác nhìn hắn, trong mắt hiện ra một chút dịu dàng, hắc ám, tuy lạnh như băng, nhưng vẫn cất giấu vẻ dịu dàng như cũ.
- Ta nói này, hai người các ngươi có thể để ý đến cảm thụ của ta một chút được hay không?Đúng lúc hai người đang ôm nhau thâm tình, một giọng nói đột nhiên truyền tới từ trong bóng tối, cắt ngang cuộc nói chuyện anh anh em em giữa hai người.
Cổ Trần, Nữ Oa quay đầu nhìn qua, ánh mắt của tất cả mọi người cũng đồng loạt nhìn sang.
Thì trông thấy người thanh niên vẫn luôn đứng yên bất động kia chậm rãi bước đến, đi ra khỏi hắc ám, lộ ra dung mạo chân chính của hắn.
Nhìn thấy hắn, hai mắt Cổ Trần sáng lên, thần thái, cử chỉ, hai hàng lông mày giống hắn đến bảy phần, một tia rung động mơ hồ truyền đến từ trong huyết mạch.
Người này chính là con trai hắn.
- Ta vẫn còn trẻ con, các ngươi thế này sẽ dạy hư tiểu hài tử đó.
Thanh niên vừa bước tới đã mở miệng nói ra một câu như vậy.
Da mặt Cổ Trần co lại, ngươi vẫn còn là trẻ con sao? So với ta còn trưởng thành hơn đó.
- Phụ thân, rốt cuộc cũng gặp được ngươi rồi.
Thanh niên nhìn Cổ Trần, ánh mắt không hiểu sao có chút nóng bỏng, đó là cảm giác kích động và sùng bái khi con trai gặp được phụ thân mình.
Nhìn người thanh niên trẻ tuổi giống mình trước mắt, trong lòng Cổ Trần khá phức tạp, đột nhiên có thêm một đứa con trai trẻ tuổi như mình, khiến hắn cảm thấy có chút quái dị.
- Phụ thân, ta là con trai ngươi, ta vẫn luôn sùng bái ngươi, người trước mắt vẫn luôn thì thầm bên tai ta về ngươi suốt thời gian một trăm tám mươi tỷ năm.
Thanh niên khẽ mở miệng, khiến Cổ Trần chấn động, một trăm tám mươi tỷ năm, mẹ kiếp, chẳng phải còn sống lâu hơn