Dưới Đại Đạo Chi Môn, toàn bộ sinh linh đều không có bất kỳ ý nghĩa gì, không có ngoại lệ.
Đại đạo trùng kích, Vạn Linh Câu Diệt!Soạt!Gợn sóng đại đạo khẽ quét qua, Vĩnh Hằng Chi Chu hoàn toàn tan vỡ, Hồng Hoang, vạn linh ở bên trong, toàn bộ đều biến mất không còn một mống.
Không, vẫn còn lại một thứ, đó chính là mảnh Hỗn Độn u ám kia.
Mảnh hỗn độn ấy đang phun trào, chịu đựng gợn sóng đại đạo trùng kích vẫn không bị hủy diệt biến mất, ngược lại còn sinh ra dị biến.
Ầm!Dần dần, một bóng người mông lung chậm rãi hiện lên, lộ ra hình dáng.
Nàng ta chính là Giới Linh của Hỗn Độn giới, vậy mà lại có thể chịu đựng được đại đạo trùng kích.
Cổ Trần rất bất ngờ, nhưng vẻ mặt vẫn cực kỳ bi thương, ngoài Giới Linh ra, không còn ai tồn tại, tất cả đều bị hủy diệt bởi một kích vừa rồi.
- Nhận lấy bản nguyên của ta đi.
Giới Linh nói xong, thì trực tiếp hóa thành một mảnh Hỗn Độn cuồn cuộn cuốn tới, trong nháy mắt đã xông vào trong cơ thể Cổ Trần, trực tiếp dung nhập vào người hắn.
- Cám ơn ngươi, đã để ta thấy được những điều tuyệt vời mà ta chưa từng nhìn thấy.
Đây là câu nói cuối cùng Giới Linh để lại khi dung nhập toàn bộ bản thân vào trong cơ thể Cổ Trần, trong nháy mắt nó đã tan rã, sau đó biến mất sạch sẽ.
Giới Linh biến mất.
Cổ Trần nhận được toàn bộ bản nguyên của nàng, một mảnh Đại Hỗn Độn, dung nhập vào trong cơ thể, ngay lập tức khiến cơ thể Cổ Trần sôi trào, bạo động.
Vốn dĩ cơ thể hắn đã dung hợp một thế giới Đại Hỗn Độn, hiện giờ lại dung hợp một thế giới Đại Hỗn Độn khác, hành động ấy cuối cùng đã khiến cho khí tức trên người Cổ Trần đánh tan trói buộc, xông đến đỉnh cao nhất.
Bất hủ!Cảnh giới Bất Hủ chân chính, hoàn toàn không chút thiếu sót, không có lỗ hổng nào, đại đạo bất hủ.
Nhưng Cổ Trần không thể nào vui nổi, hắn nhìn lại sau lưng, chỉ còn lại bóng tối mênh mông, không có bất kỳ một chút sinh cơ nào.
Chỉ có hắc ám vĩnh hằng, và một mảnh cô quạnh, Vĩnh Hằng Chi Chu đã bị diệt, chúng sinh đều biến mất, chỉ còn lại một mình hắn cô đơn đứng ở đó.
Giờ khắc này, trong lòng Cổ Trần vô cùng trống rỗng, trên đời mênh mông, chỉ còn lại một mình hắn.
Không, còn một thứ khác nữa.
Chính là cái đầu lâu kia!Cổ Trần đột nhiên bừng tỉnh, nhìn cái đầu lâu do Bất Hủ thành hóa thành kia, lập tức vô cùng kinh nghi.
Sau đó cái đầu lâu kia, hai hai mắt hai ra, nhìn chằm chằm vào Cổ Trần, trong ánh mắt lộ ra một tia sáng khó hiểu, giống như đang cười.
- Ngươi là ai?Trong lòng Cổ Trần chấn động, nhìn cái đầu lâu kia, không hiểu sao lại cảm giác quen thuộc.
Cái đầu lâu kia, vô