Cảm thụ được thân thể khôi phục, Độc Nhãn cự nhân kích động rống to một tiếng, ánh mắt nhìn Cổ Trần trở nên đặc biệt tôn kính, còn có một chút kính sợ.
Thân hình Cổ Trần cấp tốc thu nhỏ, biến trở về hình dạng cũ, vừa lúc đứng trên vai Độc Nhãn cự nhân.
Ầm ầm ầm ầm ầm!Độc Nhãn cự nhân chậm rãi bò dậy, thân hình cao mười tám thước tràn ngập cảm giác áp lực, sau khi vết thương khép lại, khí thế trên người nó càng khủng bố.
Cổ Trần cười to mấy tiếng, hắn đứng trên vai Độc Nhãn cự nhân, nói:- Đi, mang ngươi đi ăn bữa tiệc lớn!Theo Độc Nhãn cự nhân từng bước đi đến, đất rung núi chuyển, khiến nhóm một nghìn chiến sĩ của bộ lạc ở bên ngoài chú ý tình hình bị hoảng sợ.
- Tộc trưởng, là tộc trưởng!- Trời ạ, tộc trưởng thu phục cự nhân? !Khi nhìn thấy bóng người đứng trên vai Độc Nhãn cự nhân thì mọi người rung động, lộ vẻ mặt kinh hoàng và khiếp sợ.
Mọi người lộ vẻ mặt cuồng nhiệt, trong mắt tràn ngập kính sợ nhìn bóng người đứng trên vai Độc Nhãn cự nhân.
Thu phục được cả cự nhân, thật khiến người thán phục và bội phục.
Độc Nhãn cự nhân đi ra, ngồi xuống trước núi xác Thú nhân, chộp một nắm to xác Thú nhân nhét vào miệng.
Nhìn bộ dạng khờ khạo của nó, Cổ Trần không biết nên nói cái gì:- Xem ngươi ngớ ngẩn, trí lực rất thấp, về sau gọi ngươi là Đại Ngốc đi.
Độc Nhãn cự nhân nghe vậy gầm nhẹ, không biết có phải nó nghe hiểu hay không:- Grừ!“Nhớ kỹ, không được tổn thương người, nhưng nếu có ai công kích ngươi thì đập chết hết cho ta.
”Cổ Trần chợt nảy ý, dùng ý niệm truyền những tin tức này thông qua ấn ký linh hồn đưa vào trong ý thức linh hồn của Độc Nhãn cự nhân.
Độc Nhãn cự nhân đang nhai ngồm ngoàm chợt nghệch mặt ra, trong một con mắt phát ra tia sáng, nghiêng đầu như đang suy nghĩ.
Sau đó nó ngờ nghệch gật đầu, gầm nhẹ một tiếng biểu thị đã hiểu:- Grừ!Cổ Trần bất đắc dĩ, tên này thật sự ngốc, trí lực quá thấp, xem ra về sau phải tìm cách tăng cao trí tuệ và linh hồn của nó mới được.
Nếu không thì tên này căn bản nghe không hiểu mệnh lệnh của hắn, một mệnh lệnh đơn giản còn làm Độc Nhãn cự nhân vắt óc suy nghĩ nửa ngày thì làm ăn gì được?Cổ Trần truyền ý niệm cho Độc Nhãn cự nhân:“Ngươi ở đây ăn, chờ ăn xong rồi ta mang ngươi về.
”Sau đó Cổ Trần xoay người, từ bả vai nhảy xuống.
Trong đầu Cổ Trần suy nghĩ sắp xếp Độc Nhãn cự nhân này như thế nào, nếu có thêm vài con thì càng tuyệt vời.
- Các ngươi hãy trông chừng nó, có việc lập tức báo cáo.
Cổ Trần dặn dò một nghìn chiến sĩ của bộ lạc trông chừng Độc Nhãn cự nhân, đợi nó ăn no rồi tính tiếp.
Dặn dò xong, Cổ Trần trực tiếp rời khỏi nơi này, cưỡi Bạch Hổ quay về bộ lạc.
Thu