Sau năm ngày, Cổ Trần sắc mặt âm trầm đi ra tổ lăng.
Rầm rầm!Cánh cửa Thanh Đồng nặng nề từ từ chìm xuống, đóng kín lăng mộ ngầm ở bên trong.
Nhìn cửa Thanh Đồng chìm xuống, Cổ Trần tâm tình phức tạp, đứng lặng rất lâu mới quay người đi ra tổ lăng.
- Tộc trưởng!Bên ngoài, Hắc Thổ cung kính chờ ở chỗ này.
Năm ngày, hắn mỗi ngày đều đến đây chờ đợi, nhìn thấy Cổ Trần đi ra lập tức khom mình vái chào.
Hắc Thổ không hỏi Cổ Trần bọn trẻ đi đâu, xử lý như thế nào, bởi vì đây không phải chuyện hắn nên hỏi, vì vậy chỉ có thể giấu trong lòng.
Hắc Thổ trong lòng suy đoán, có lẽ những đứa bé kia đã chết, chôn trong tổ lăng.
Đương nhiên, cụ thể như thế nào thì trừ Cổ Trần ra không ai biết rõ.
Cổ Trần lạnh nhạt hỏi:- Tình hình trong bộ lạc thế nào?Hắc Thổ lập tức khom người nói:- Tộc trưởng, tường Thanh Đồng đã đúc xong, mời tộc trưởng đi kiểm tra thực hư.
- Ừm, đã làm xong?Cổ Trần thật bất ngờ, mới qua mấy ngày mà đã hoàn thành?Nhưng ngẫm lại liền hiểu, mang về mấy trăm nghìn nhân khẩu, nguồn lao động lớn như vậy rót vào thì tự nhiên rất nhanh.
Hắn cưỡi Bạch Hổ, theo Hắc Thổ đi trước cửa vào bộ lạc, từ xa thấy một bức tường thành to lớn đứng thẳng ở nơi đó.
Dài cỡ năm trăm thước, rộng ba mươi thước, chính giữa có một cánh cửa lớn, bên trên lắp hai cánh cửa Thanh Đồng, cực kỳ nặng, phải dùng xiềng xích to lớn phối hợp ròng rọc do Cổ Trần thiết kế mới có thể đóng lại mở ra.
Hai bên tường thành xây hai sườn dốc lớn kéo lên trên tường thành, toàn bộ công trình hao phí nhiều, nhưng thành quả kinh người.
Chỉ nhìn một lần đã làm Cổ Trần tràn đầy kinh thán.
Đây là tường thành to lớn mà bộ lạc bọn họ xây dựng sao? Toàn bộ tường thành cao hai mươi thước, hoàn toàn cấu tạo từ Thanh Đồng, từng cục gạch Thanh Đồng to lớn phối hợp Thanh Đồng nấu chảy đúc thành.
Tổng thể thì mức độ rắn chắc không gì sánh bằng, cấp bậc hoàn toàn khác với tường thành bằng đá.
Chờ Cổ Trần làm khắc văn Thanh Đồng lên tường thành thì sẽ biến càng cường đại, càng kiên cố, liền thành một khối, không thể phá vỡ.
Dọc theo sườn dốc một đường hướng lên tường thành, đứng trên tường Thanh Đồng vượt thời đại, Cổ Trần nhìn về phương xa, trong phút chốc vui vẻ thoải mái, có cảm giác tự hào khó tả.
Cổ Trần hăng hái, phóng khoáng cười lớn:- Đây là bất hủ thành lũy của chúng ta, không thể phá vỡ!Vô số tộc nhân ở xung quanh kinh thán, mừng rỡ, kích động, đám người cực kỳ phấn khởi, đây là kiệt tác do bọn họ cộng đồng lao động sáng tạo.
Mỗi người tham dự đều cảm thấy