Bên kia, Kim tộc, một bá chủ mới nổi khác của Bách Man sơn, là mối uy hiếp rất lớn đối với bá chủ Thú nhân đã thành danh từ lâu.
Hai tộc ở Bách Man sơn quanh năm chinh phạt lẫn nhau, chiến tranh không ngừng, nhưng cuộc đại thanh tẩy lần này không ngờ xuất hiện rủi ro.
- Con ta chết rồi?Kim tộc, trong một tòa thành lớn hoàng kim, từ trong cung hoàng kim vĩ đại hùng vĩ truyền ra một âm thanh khủng bố, đè ép vô số người Kim tộc không thể thở nổi.
Trong cung hoàng kim, một tòa ngai vàng hoàng kim tỏa ra ánh sáng chói lòa, ngồi ngay ngắn trên đó là một bóng dáng mờ ảo, toàn thân bao phủ trong ánh sáng vàng mông lung.
Khí tức của hắn lạnh thấu xương, tràn đầy uy áp cường đại, giống như một chiến thần hoàng kim, mang đến cho người ta một loại cảm giác áp bách khủng bố.
Vị này chính là phụ thân của Kim Ngọc, tộc trưởng của Kim tộc ở Bách Man sơn, Kim Dương.
- Tộc trưởng, đại công tử nói đợt đại thanh tẩy lần này không cần mang theo tùy tùng, cho nên đuổi ta đi, do đó mới dẫn đến sự kiện lần này, thuộc hạ có tội.
Một lão giả mặc áo giáp hoàng kim quỳ xuống, vẻ mặt tràn đầy sợ hãi thú nhận sai lầm.
- Nếu đã có tội, vậy ngươi xuống bồi bên nhi tử Kim Ngọc của ta đi!Tộc trưởng Kim Dương vừa nói xong, đặt một tay lên đỉnh đầu lão giả kia, chờ khi lão phản ứng và phản kháng lại thì năm ngón đã bóp mạnh vào.
Một tiếng rắc giòn vang, đầu lão nổ tung như trái dưa hấu, một người tùy tùng cường đại cứ như vậy bị bóp chết.
Vẻ mặt Kim Dương âm trầm liếc qua từng cao thủ bản tộc trong đại điện, sát ý dâng trào.
- Phế vật, ngay cả nhi tử của bổn tọa cũng không bảo vệ được, giữ lại các ngươi có ích lợi gì chứ?Kim Dương bùng nổ sát khí, không hề che giấu nhìn chằm chằm toàn bộ cao thủ Kim tộc ở đây.
Một ánh mắt này khiến bọn họ sợ đến run rẩy, không ai dám lên tiếng.
- Một đám rác rưởi!Kim Dương tức đến run người, suýt chút nữa không kiềm được giết sạch đám vô dụng này, nhi tử mà hắn đắc ý nhất đã bị giết chết.
Ngươi nói xem đám người các ngươi còn có tác dụng gì?Hơn nữa còn bị một Nhân tộc giết chết, chuyện quái quỷ gì đây, mặt mũi bị vứt sạch sẽ.
- Kim Quang tộc lão, ngươi tự mình đi một chuyến đi, bắt tiểu tử Nhân tộc đó về đây, bổn tọa muốn đích thân nấu hắn nhắm rượu.
Kim Dương gằn từng chữ, ra lệnh cho một lão giả Kim tộc.
- Tuân lệnh!Lão nhân kia mặt không chút thay đổi, trực tiếp khom người lĩnh mệnh, đứng dậy đi thẳng ra khỏi đại điện.
- Nghe nói lão già Mông Liệt kia sắp Niết Bàn, mấy ngày gần đây, bổn tọa muốn bế quan đột phá, thành tựu Vương giả Niết Bàn, tiếp đó, nếu không có việc gì thì không cho phép quấy rầy bổn tọa,