Nhìn Thanh Đồng đại đỉnh kia, lửa đỉnh cháy hừng hực, bên trong có linh tuyền sôi trào, đám mãnh thú sợ đến nỗi lạnh run.
Vẻ mặt chúng nó xanh xao, ngươi đang uy hiếp đó hả.
- Việc này! Cự Xỉ long há mồm, dáng vẻ dữ tợn vô cùng khủng bố, nó hỏi:- Thần phục ngươi, có thịt ăn không?- A?Cổ Trần sửng sốt, sau đó cười to nói:- Đương nhiên, bao no, các ngươi muốn ăn gì, Thú nhân, hay là thạch nhân, Kim tộc?- Thấy gì không, những thi thể này có tổng cộng bảy tám vạn, các ngươi muốn ăn gì thì ăn.
Cổ Trần chỉ vào đống thi thể chồng chất như núi của ba tộc, nói ra mấy câu này.
Cự Xỉ long vừa nghe đôi mắt sáng ngời, gào la lên:- Đã có thịt ăn, vậy ta theo ngươi, dù sao vương cũng thần phục ngươi rồi.
- Ta cũng thần phục!Suy nghĩ của Man long lung lay, cúi thấp đầu nói, không chần chờ liền trực tiếp tỏ rỏ thần phục.
- Ta cũng thế!- Chúng ta phục rồi!Một đám Long tượng, Long tê, Ngưu long, từng đầu mãnh thú cường đại đều thi nhau biểu thị nguyện ý thần phục, cúi xuống cái đầu hung ác ngang ngược.
Nhìn từng tiểu đệ thần phục, Bạo long rơi lệ trong lòng, đây chính là tiểu đệ của nó, không nghĩ tới hôm nay nỗi hứng lên mang theo đám tiểu đệ chạy đến tìm ăn, vậy mà thoáng cái gục ngã hết.
Giờ thì hay rồi, nguyên cả đám bên mình chỉnh tề đủ số bị Cổ Trần thu phục.
Còn về một đám Kiếm long, Đạo long, Tấn Mãnh Long, từng con đang khẩn trương chờ đợi, không có con nào dám trốn chạy, bởi vì đám lão đại đều đã thần phục rồi.
Không có mệnh lệnh của Bạo long cùng nhóm long thú, đám tiểu đệ này không dám làm bậy.
Phỏng chừng có một vạn Kiếm long, mấy vạn Đạo long cùng Tấn Mãnh Long tạo thành quân đoàn mãnh thú khổng lồ, lập tức trở thành của Cổ Trần.
Cuộc mua bán này thực sự quá lời.
Cổ Trần trong lòng thậm chí có chút cảm kích Bạo long, cái tên này, ở yên trong rừng sâu núi thẳm tự do tự tại thì không chịu đâu, cứ khăng khăng mang theo tiểu đệ tới tìm hắn?- Tiểu Bá.
Cổ Trần tiến lên phía trước, nhẹ nhàng kéo lên Bạo long đang nằm, dọa Bạo long liên tục run rẩy, thiếu chút nữa cho rằng Cổ Trần muốn ăn nó.
Nhưng trong lòng nó rất ủy khuất, ta là Bạo long, không phải Tiểu Bá.
- Ta thấy trên đầu ngươi có một vết sẹo rất uy vũ, sau này cứ gọi ngươi là Đao Ba, thấy sao?Cổ Trần cười tủm tỉm nhìn Bạo long trước mặt mình.
Vẻ mặt của nó ủy khuất, làm bộ đáng thương nhìn Cổ Trần, trong lòng nghĩ rằng, nếu ta không đồng ý, ngươi sẽ ném ta vào bên trong đại đỉnh nấu chứ gì?Bạo long thận trọng nói:- Chủ nhân, ngươi lấy thứ đó đi đi, đừng ăn thịt ta, không ngon đâu, cường