Từ sâu trong hẻm núi truyền đến một cơn chấn động, sơn lâm rung chuyển, đá sỏi từ khắp bốn phía lăn xuống.
Ầm ầm!! Ngao!Cùng với tiếng rung chuyển là tiếng cự thú gào thét vang lên, tiếng gầm cuồn cuộn, đinh tai nhức óc.
Sắc mặt Cổ Trần đại biến, vô cùng kinh hãi, Bạch Hổ mới vừa ngồi xuống đã bị tiếng gầm đầy hung uy hiển hách này dọa cho phải lui liên tục về sau.
Nếu không phải nó đã thức tỉnh một phần Huyết mạch Bạch Hổ, rất có thể đã phải ngã nằm xuống đất rồi.
Dù vậy, trong mắt Bạch Hổ vẫn tỏ ra cực kì e dè, không dám tiến lên trước, nó có vẻ cực kì bất an, lại cực kì táo bạo, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng gầm gừ.
- Tiểu Bạch, an tĩnh!Cổ Trần có chút bất mãn, chỉ là một chút uy thế đã khiến ngươi e ngại, tương lai ngươi trưởng thành Bạch Hổ thật sự như thế nào?Cổ Trần nhìn vẻ mặt kiêng kị của Bạch Hổ, hừ nói:- Nhìn dáng vẻ của ngươi kìa, không phải chỉ là một cỗ khí tức thôi sao? Ngươi đã sợ thành thế này rồi, sau này mạnh lên kiểu gì? Uổng công ngươi thức tỉnh Huyết mạch Bạch Hổ.
- Rống! Bạch Hổ gầm nhẹ một tiếng, xấu hổ cúi thấp đầu.
Quả thực như thế, đã thức tỉnh Huyết mạch Bạch Hổ, muốn trở thành Bạch Hổ chính thức làm sao có thể sợ hãi chút khí thế đó chứ? Quả thực mất mặt.
Nghĩ tới đây, Bạch Hổ ngẩng đầu lên, bên trong hai mắt tỏa ra ánh sáng màu vàng, đột nhiên tràn ngập một cỗ uy áp cường đại.
Nó nhận ra bên trong cơ thể đang sôi trào một sức mạnh thần bí, sức mạnh đó khuyếch tán toàn thân, đó chính là sức mạnh thuộc về Huyết mạch Bạch Hổ, vô cùng cường đại và khủng bố.
- Không tệ.
Cổ Trần kinh ngạc, hài lòng gật đầu trước biến hóa của Bạch Hổ.
Đây mới chỉ là có được một phần uy thế Bạch Hổ, vả lại chỉ gặp chút uy thế mà đã e ngại không dám tiến lên, dạng Bạch Hổ đó thật không đáng để bồi dưỡng.
- Ngươi chờ ta ở bên ngoài.
Cổ Trần ngẫm nghĩ, xoay người xuống dưới, hắn vỗ vỗ đầu Bạch Hổ cảnh cáo một câu, để nó ở bên ngoài Lang cốc chờ hắn.
Hắn không muốn mang theo Bạch Hổ tiến vào sâu trong hẻm núi này, chấn động và áp bách truyền đến từ nơi đó đủ để hắn cảm thấy được sự uy hiếp mãnh liệt.
Oanh!Đang nói, lại có thêm một cơn chấn động nữa truyền đến, càng mãnh liệt hơn cả lần trước, phía trước bụi bay mù trời, đại thụ ầm ầm sụp đổ.
Tiếp theo, từng đợt tiếng Hung thú gào hống vang lên, uy lực cái thế.
- Đi xem một chút.
Sắc mặt Cổ Trần ngưng trọng, một thân một mình cầm Cốt Mâu nhảy lên một cây đại thụ, sau đó nhanh chóng nhảy lên, tốc độ tiến về phía trước nhanh như bay.
Trong hẻm núi, bụi mù tràn ngập, ánh sáng lan tràn, cuốn đi cả một vùng cây cối rộng lớn.
Ầm