Man Phi nhìn thấy cảnh này, sát khí dâng lên, vung vẩy Chiến Thương màu vàng kim giết vào trong Thạch tộc, bắt đầu đại khai sát giới, không còn bất kỳ lực lượng nào có thể ngăn cản đại quân của Nhân tộc chém giết.
- Giết! Giết! Giết!Quân đoàn của Nhân tộc điên cuồng giết chóc, sĩ khí tăng cao ngút trời.
Ngược lại Thạch tộc đã suy sụp, cuộc tàn sát nghiêng hẳn về một phía, từng tiếng kêu thảm thiết, tiếng la hét, oán niệm không ngừng hội tụ, hòa vào nhau giữa không trung, ngưng tụ lại không tách rời.
Vô số tiếng kêu thảm thiết tuyệt vọng vang lên bên trong sào huyệt của Thạch tộc, sát khí hội tụ, oán khí ngút trời, mùi máu tươi phiêu tán hơn trăm dặm, khiến đám hung thú trong rừng cũng không dám lên tiếng, vạn vật rơi vào tĩnh lặng.
Sáng sớm ngày hôm sau, tiếng giết dần dần lắng lại.
Ánh mặt trời rực rỡ, tỏa ra một chút nắng vàng.
Bên trong sào huyệt Thạch tộc, dưới mặt đất chất đầy thi thể, chân cụt tay đứt, đầu lâu dữ tợn rơi lả tả khắp nơi, máu chảy thành sông.
Mùi máu tươi bay xa hơn trăm dặm, huyết vụ bao phủ trên hư không, sát khí cuồn cuộn, oán khí ngút trời.
Thạch tộc bại vong, cả tộc bị đồ sát, không để lại dù chỉ một tên, cuộc tàn sát đẫm máu kéo dài trọn vẹn một ngày một đêm, mãi cho đến khi trời sáng trận chiến này mới kết thúc.
Đến lúc này, Thạch tộc đã chính thức biến mất hoàn toàn khỏi Bách Man sơn, lại một đại tộc nữa bị tiêu diệt, làm cho cả phạm vi lãnh thổ một trăm dặm xung quanh Bách Man sơn trở nên tĩnh mịch.
Sát khí, oán khí mênh mông cuồn cuộn kia, khiến vô số sinh linh hoảng sợ còn về run lẩy bẩy, trong lòng vô cùng kinh hãi.
Cũng giống như Thạch tộc, Kim tộc cũng nối gót theo sau, bị đại quân do Hắc Thổ chỉ huy trực tiếp tiêu diệt, san bằng sào huyệt Kim tộc.
Hơn trăm vạn tộc nhân Kim tộc từ trên xuống dưới, chỉ có một vài tên thoát được ra ngoài, số còn lại tất cả đều bị tàn sát không còn một ai, hoàn toàn không giữ lại người sống.
- Thanh lý chiến trường, giết sạch dị tộc may mắn còn sống sót!Bên trong sào huyệt Thạch tộc, Man Phi lê thân thể mệt mỏi bước tới, trong tay một thanh Chiến Thương màu vàng kiêm, lúc này đã lột xác thành màu xanh tím, dính đầy máu tươi.
Trên người hắn cũng dính vô số huyết dịch nhớp nhúa, tí tách rơi xuống, mỗi bước chân hắn đi lại giẫm trên một vũng bùn máu.
Hắn giơ thương lên dò xét toàn bộ sào huyệt Thạch tộc, chém giết tất cả đám cá lọt lưới, kẻ nào còn chưa chết trực tiếp cắm thêm một thương tiễn kẻ đó đường.
Không quan tâm già trẻ gái trai, chỉ cần là tộc nhân của Thạch tộc, đều bị giết sạch.
Trận chiến này đã khiến tất cả mọi người mệt mỏi kiệt sức, nhưng không thể che đi được sự hưng phấn vui mừng trong mắt mọi người, còn có cả sự kích động khi nhìn