Hắn ngước mắt nhìn lên trời, lập tức trông thấy một bóng người đang đạp trên không trung cấp tốc lao tới, chỉ trong chớp mắt đã đến chỗ bọn họ, đứng chắn ngay trước mặt Thanh Y.
Người vừa tới đây chính là Cổ Trần, sát khí trên người hắn dâng cao, ánh mắt ngập tràn sát ý nhìn về phía hai tên sứ giả Thánh Địa trước mặt, ý muốn giết người không che giấu chút nào khiến người ta hoảng sợ.
Sau đó hắn không tiếp tục để ý đến hai tên sứ giả Thánh Địa kia nữa, mà quay người nhìn về phía Thanh Y, con nhóc này, vậy mà lại chạy tới Huyền Điểu bộ lạc, muốn chém giết Huyền Ly báo thù cho A Công của nàng sao?- Thanh Y, ngươi không sao chứ?Cổ Trần quan tâm bước đến gần hỏi han.
Thanh Y sững sờ nhìn hắn, dường như không ngờ hắn sẽ xuất hiện ở chỗ này, trong ánh mắt ngập tràn tử khí chợt có chút gì đó khác thường lóe lên.
- Tiểu tử, rốt cuộc ngươi là ai, sao dám nhúng tay vào chuyện trừ ma của bổn tọa?Phía bên kia, khi thấy Cổ Trần không nhìn hắn, trong lòng Nghĩa Hiên tức điên lên, hắn không nhịn được quát lớn.
Cổ Trần quan sát Thanh Y, thấy nàng không bị thương ở đâu hắn mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó gương mặt lập tức trở nên lạnh lùng quay người lại, ánh mắt nhìn thẳng vào Nghĩa Hiên và đồng bọn của hắn.
Bị ánh mắt của Cổ Trần nhìn thẳng vào ngươi, không hiểu sao hai vị sứ giả Thánh Địa có chút sợ hãi, có cảm giác không rét mà run.
- Ngươi vừa mới nói, muốn diệt trừ ai?Cổ Trần nheo mắt lại, giọng điệu bình thản hỏi một câu.
Phía đối diện, gương mặt Nghĩa Hiên phủ đầy sương lạnh, hắn lớn tiếng quát:- Tiểu tử, ngươi là người của bộ lạc nào? Sao lại dám nói chuyện như thế với bổn tọa, ngươi có biết mình đang làm gì không?Chân Nhất ở bên cạnh cũng nhíu mày, bất mãn nói:- Tên tiểu tử này, muốn trở thành đồng bọn với nguồn gốc tai họa sao? Ngươi muốn cứu cái kẻ nửa người nửa ma cấm kỵ này sao?- Nguồn gốc tai họa cái gì? Nửa người nửa ma cái gì? Cấm kỵ cái gì?Cổ Trần nghe thấy thế thì nhíu mày lại.
Hắn quay đầu nhìn khuôn mặt nhỏ tái nhợt, trong mắt lộ ra Tử khí vô tận của Thanh Y, rất kinh ngạc khi nghe thấy hai tên sứ giả Thánh Địa nói nàng là nửa người nửa ma gì gì đó?- Ta không quan tâm nàng là cái gì, ta chỉ biết rằng, nàng là muội muội ta, kẻ nào muốn động đến nàng, vậy thì phải bước qua xác của ta trước.
Từng câu từng chữ Cổ Trần nói ra, đều rất hùng hồn, lộ ra khí thế sát phạt lạnh thấu xương.
Nghe thấy hắn nói như thế, sắc mặt đám người Nghĩa Hiên, Chân Nhất, Huyền Ly đều thay đổi, hắn ta định