Hai mắt hắn khóa chặt Cổ Trần đang đứng trên đỉnh núi, khi ánh mắt hai người chạm vào nhau, bầu trời nổtung bắn ra từng tia lửa điện.
Roẹt! Ầm ầm ầm! Hai cỗ khí thế va chạm, tia lửa địa phát ra, ngay cả ngọn núi cũng run rẩy, từng cây đại thụ bị nổ nát vụn, đất đá văng tung tóe, ngọn núi lắc lư như sắp sập.
Khí tức đáng sợ ấy khiến người ta hoảng sợ, Hắc Thạch Vương kinh ngạc, không ngờ khí thế của đối phương lại không yếu hơn hắn chút nào, chỉ có hơn chứ không có kém.
Từ khi nào trong Nhân tộc lại sinh ra được yêu nghiệt cường đại bậc này?Hơn nữa Bách Man sơn này chỉ là một khu vực nhỏ, sao có thể xuất hiện Nhân tộc cường đại loại này, thậm chí người kia còn mang đến cho hắn cảm giác uy hiếp vô cùng lớn.
Hắn là Phong Vương giả đó, là Vương giả Niết Bàn chân chính được phong Vương, chiến lực không phải Niết Bàn cảnh bình thường có thể so sánh được.
Phong Vương giả, hầu hết đều là tồn tại Niết Bàn đại thành không có ngoại lệ, chiến lực kinh thiên.
- Thạch tộc?Sắc mặt Cổ Trần rất bình tĩnh, quan sát hai chiếc chiến thuyền to lớn trước mắt, thân thuyền màu đen, dài khoảng ba trăm thước, trên mỗi một chiếc có khí tức cường đại của bốn nghìn Thạch nhân.
Cường đại nhất không ai hơn được chính là Thạch Nhân cả người phát ra Hắc Tinh quang lóng lánh đứng ở đầu thuyền kia, khí tức vô cùng khủng bố.
- Thạch tộc trong Bách Man sơn, là do ngươi diệt?Hắc Thạch Vương lạnh lùng mở miệng, ánh mắt khóa chặt Cổ Trần không hề che giấu sát ý trong đó một chút nào.
Nghe thấy lời ấy, Cổ Trần nhìn thẳng vào hắn ta, thản nhiên nói:- Không sai, Thạch tộc là do ta diệt, không chỉ như vậy, Kim tộc, Thú nhân tộc, Xà tộc, Lang tộc đều bị ta diệt.
- Ngươi muốn đi gặp bọn họ sao?Cổ Trần hỏi ngược một câu.
Lời này vừa phát ra, Hắc Thạch Vương hơi híp mắt lại, nhìn không ra giận hờn, nhưng khí tức trên người lại đang sôi lên kịch liệt, sát ý càng đậm hơn.
- Đợi hai vị Chân Vương khác đến đây, để xem lúc đó ngươi còn có thể bình tĩnh tự nhiên như vậy hay không?Khóe miệng Hắc Thạch Vương nhếch lên lộ ra một nụ cười trào phúng.
Cổ Trần cũng nở nụ cười, khinh thường nói:- Đừng nói ba tên, cho dù thêm vài tên nữa đến, ta cũng không sợ, tới một người thì giết một người.
- Hay cho hai chữ không sợ, ngươi thật sự không sợ chết sao?Đúng vào lúc này, một tiếng hét lớn truyền đến từ đằng xa, áp lực cuồn cuộn đánh tới, hư không đều run rẩy.
Cổ Trần quay đầu nhìn lại, thì trông thấy hai chiếc thuyền cổ màu vàng kim đang nhanh chóng phá không lao đến, đứng giữa không trung, trên thân thuyền có vô số hoa văn kim sắc đang lóe sáng, tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
Đó là chiến thuyền của Kim tộc, bọn họ cũng đến