Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 647


trước sau



Mỗi bước đi cho tới ngày hôm nay, dã tâm của Cổ Trần đã tỏ rõ từ lâu rồi, hiện giờ hắn đang nắm giữ một bộ lạc rất lớn, vì sao phải từ bỏ bộ lạc gia nhập vào nơi gọi là Thánh Địa kia?Chuyện đó căn bản không cần thiết, trong tương lai, đợi đến khi hắn trưởng thành, đủ cường đại, sẽ không cần phải xem sắc mặt Thánh Địa nữa, thậm chí còn có thể áp bức Thánh Địa.

Đương nhiên, điều kiện đầu tiên là phải có đủ năng lực, chỉ cần thực lực của hắn cường đại, thế lực đủ lớn, thì Thánh Địa hắn cũng có thể chiếm đoạt.

Dã tâm của Cổ Trần không chỉ có mỗi điều này, thứ hắn muốn không phải một nơi nho nhỏ như Bách Man sơn, mà là thế giới bên ngoài mênh mông rộng lớn kia.

Nơi đó có càng nhiều bộ lạc của Nhân tộc hơn, nhiều thế lực chờ hắn đến chinh phục hơn, hắn muốn bước từng bước một đạp chân vào võ đài của thế giới Man Hoang, chính thức đọ sức cùng Man Hoang Bách Tộc.


Dã tâm, cần có thế lực và thực lực chèo chống, không thì chỉ là suy nghĩ viển vông mà thôi.

Cổ Trần có thực lực cường đại, cũng có lòng tin dẫn dắt bộ lạc từng bước một bước lên con đường cường thịnh, không sợ bất kỳ khiêu chiến nào trong tương lai.

- Sau đó chính là thành lập Vương Đình, xây dựng căn cơ.

Sắc mặt Cổ Trần rất kiên định, đã vạch xong kế hoạch và mục tiêu, đã có một phương hướng cụ thể, vậy thì việc đầu tiên phải làm chính là phát triển bộ lạc trở thành Vương tộc, tạo dựng căn cơ thâm hậu.

- Xem thử tài sản của ba tên Phong Vương giả dị tộc kia trước đã, xem có gì tốt không, hy vọng đừng là quỷ nghèo.

Sau đó, Cổ Trần lấy hết đồ vật hắn thu được trước đó khi giết Phong Vương giả tam tộc, bày tất cả ra trước mắt, rồi kiểm tra từng thứ một.

Đầu tiên là Vương binh của ba vị Phong Vương giả, một cây Chiến Thương màu vàng, là Vương Binh bản mệnh của Kim Quang Vương, xem như Đạo khí đẳng cấp thượng thừa.

Mỗi tên Phong Vương giả đều có một Vương Binh, trong tay Hắc Thạch Vương có một thanh Chiến Qua đen nhánh, tản ra hàn khí lạnh thấu xương, cũng là một kiện Vương Binh.

Còn một cái là của Cự Phủ Vương, vị Phong Vương giả của Thú nhân tộc, Vương Binh của hắn chính là một thanh Chiến Phủ kinh khủng, lưỡi búa đỏ như máu hiện ra sát cơ lạnh thấu xương.


- Không tệ, để lại bộ lạc ban thưởng cho những chiến tướng khác.

Cổ Trần quan sát ba kiện Vương Binh, đều rất không tệ, sau đó xóa sạch ấn ký còn sót lại trên đó, để lại bộ lạc ban thưởng cho những chiến tướng khác.

Sau đó, Cổ Trần lại cầm lấy một thanh đao vàng

óng ánh lên, một thanh Chiến đao vô cùng sắc bén, khí tức kinh khủng, lộ ra một luồng Thánh uy mơ hồ.

Đó là một kiện Bán Thánh khí!Là một thanh bảo đao trong tay Kim Quang Vương, Bán Thánh binh, uy lực mạnh mẽ, có một luồng Thánh uy, không ngờ tên này lại có Bán Thánh binh.

Điều này khiến Cổ Trần có chút kinh ngạc, trong cuộc đại chiến, hai vị Phong Vương giả Hắc Thạch Vương và Cự Phủ Vương, đều không có Bán Thánh binh.

Vậy mà Kim Quang Vương lại có thể có một kiện Bán Thánh binh, nhìn là biết con dê này béo đến mức nào.

- Bán Thánh binh, ẩn chứa một luồng Thánh uy, lực sát thương cường đại, vượt qua Đạo khí, Vương Binh.

Cổ Trần lẩm bẩm, sau đó yên lặng quan sát món Bán Thánh binh kia, xem rốt cuộc có điểm nào kỳ lạ, nếu như hiểu rõ, sẽ có tác dụng cực lớn đối với việc tiến giai của binh khí trên người hắn.

Trong tương lai nói không chừng tất cả đồ vật trên người hắn đều tiến giai thành Bán Thánh binh thậm chí Thánh Binh.


Trong tay hắn có Tiên Thiên Thanh Đồng Thạch Kiếm, là một món Tiên Thiên Đạo khí cực phẩm, thiếu chút nữa đã có thể lột xác tiến vào cấp bậc cao hơn, còn có hai kiện bảo vật nữa là Thanh Đồng ấn tỷ và Thanh Đồng chi thư! Cấp bậc cụ thể vẫn chưa thể xác định.

Bởi vì có Tộc vận tẩm bổ, hai món đồ này có ý nghĩa phi phàm.

Còn Thanh Đồng Bí Giáp, Cổ Trần vẫn phải thối luyện mới tăng lên được, trước mắt vẫn còn ở cấp bậc Đạo khí, vẫn chưa cao cấp lắm.

Nhưng muốn làm được điều đó phải bỏ ra rất nhiều Thanh Đồng dung nhập vào trong đó, thậm chí còn phụ thuộc vào trình độ lĩnh ngộ của hắn, mới có thể đạt đến bước đó.

Keng!Chiến đao kêu leng keng, giống như có linh tính, rất mạnh mẽ, đang rung động không ngừng muốn thoát ly khỏi sự trấn áp và giam cầm của Cổ Trần.

- Hừ!Cổ Trần lạnh lùng hừ một tiếng, nhẹ nhàng nói:- Chỉ là một vật chết, ngươi còn có thể lật trời hay sao?Cho dù đó có là Bán Thánh binh đi nữa, cũng không chạy thoát được vận mệnh bị trấn áp, từng tia sấm sét Thiên Phạt đỏ thẫm, u lam, tím đậm, đen nhánh đan xen lẫn nhau, tràn vào trong Bán Thánh binh.

.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện