Đợi đến khi trong có thể hắn có mười vạn giọt Niết Bàn chân huyết, thì ai có thể giết hắn?- Hả? Đây là, Niết Bàn Thánh Dược?Đột nhiên, ánh mắt Cổ Trần sáng lên, trong một góc nhỏ hắn tìm thấy một tấm Dược phương.
Bên trên ghi lại một loại phương pháp luyện dược, Niết Bàn Thánh Dược, căn cứ vào những gì ghi chép trên Dược phương, có thể luyện ra được một loại Bảo Dược có tác dụng lột xác Niết Bàn chân huyết.
Loại thuốc này, có thể xưng là Thánh Dược.
Đương nhiên nói là Thánh Dược có chút hơi quá, nhưng như vậy đủ để nhìn ra sự cường đại và trân quý của nó, không ngờ, vậy mà Cự Phủ Vương lại mang theo một Dược phương như thế này trên người.
Đây đúng là thứ tốt, Cổ Trần nhìn thấy nó hai mắt lập tức tỏa sáng, có thứ này, có thể luyện ra được Niết Bàn Thánh Dược, sau đó có thể đẩy nhanh quá trình lột xác huyết dịch trên người hắn.
- Tốt quá, đúng là một đám tống tài đồng tử, đưa tới cho ta rất nhiều bảo bối, thật sự phải cảm ơn ba người tốt bụng này mới được.
Cổ Trần cười híp mắt, yêu thích Dược phương không nỡ buông tay, không ngừng xem xét nội dung bên trong, nhớ kỹ từng cái từng cái một.
Sau khi nhớ kỹ toàn bộ, Cổ Trần mới cất Dược phương đi, rồi thu dọn tất cả mọi thứ, bắt đầu xử lý dược liệu, Linh vật, để chuẩn bị luyện Niết Bàn Thánh Dược.
Sắp xếp xong tất cả mọi thứ, nhìn thấy thu hoạch khổng lồ, mặt Cổ Trần đầy hưng phấn, trong lòng hắn không nhịn được kích động rất lâu.
- Chà chà, ba người các ngươi, chết có ý nghĩa lắm, tới tặng cho ta nhiều đồ tốt như vậy, đúng là không biết nên cảm tạ các ngươi thế nào đây.
Cổ Trần ném ra ba bộ thi thể ra ngoài, chính là thi thể của ba vị Phong Vương giả Hắc Thạch Vương, Kim Quang Vương, Cự Phủ Vương, cho dù đã chết nhưng vẫn tản ra khí tức cường đại như cũ.
- Để cảm tạ các ngươi, ta sẽ luyện hóa tất cả Niết Bàn chân huyết và huyết mạch trên người các ngươi.
Hắn lầm bầm một câu, rồi vung tay lấy ra một cái lò luyện bằng Thanh Đồng, trực tiếp ném ba bộ thi thể vào trong đó, bắt đầu châm lửa luyện hóa.
Ba vị Phong Vương giả dị tộc đáng thương, đã bị Cổ Trần giết chết, lại còn bị luyện thi, thôn hồn, toàn bộ gia sản đều trở thành đồ của Cổ Trần, tặng cho hắn vô số bảo vật.
Xì xì! Sau khi thi thể bị dung luyện sạch sẽ, tách ra Niết Bàn chân huyết của mỗi người, mỗi người đều có khoảng chín giọt, mười giọt Niết Bàn chân huyết, điều này khiến Cổ Trần có chút bất mãn vì số lượng quá ít.
Nếu để ba người kia biết được ý nghĩ này của Cổ Trần, chắc chắn bọn họ sẽ tức đến mức đội mồ sống dậy, đương nhiên là bây giờ thi thể cũng không còn nữa rồi, ba vị Phong Vương giả đáng thương, chết rất thảm.
- Chỉ có một chút Niết Bàn chân huyết, quá ít, còn chưa đủ để cho ta luyện thành mấy giọt Niết Bàn chân huyết.
Cổ Trần có chút bất mãn nói thầm, hắn thu lại hai mươi chín giọt Niết Bàn chân huyết kia, sau đó,