Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 697


trước sau



Bởi vì hắn luôn cảm thấy, thứ này có tác dụng với hắn, cho nên hắn nghe theo bản năng của mình, cuối cùng quyết định sử dụng cơ hội ngộ đạo thêm lần nữa.

Cơ hội ngộ đạo lần này, là cơ hội lấy được từ sau khi chém giết mấy tên phong Vương giả lần trước.

Hiện giờ đúng lúc gặp phải những phù văn thần bí trên tấm bia đá này, Cổ Trần cảm thấy chúng nó có tác dụng lớn với mình, nên mới quyết định sử dụng.

Vù!Một khắc sau, Cổ Trần đã kích hoạt chức năng ngộ đạo, cả người đứng sừng sững ngay tại chỗ, tay đặt lên trên tấm bia đá, bắt đầu lâm vào ngộ đạo.

Bốn phía xung quanh người hắn, có vô số lôi đình Thiên Phạt không ngừng quay quanh, bao bọc lấy hắn, tạo thành một lớp phòng ngự tuyệt đối.


Sương mù ở xung quanh không ngừng cuộn trào, lăn lộn bành trướng.

Khi Cổ Trần lâm vào ngộ đạo, có một cái bóng màu đen lặng lẽ lóe lên trong sương mù, một đôi mắt âm u nhìn chằm chằm vào Cổ Trần.

Cái bóng màu đen kia, ẩn nấp trong sương mù, lạnh lùng nhìn Cổ Trần chăm chú.

Phù!Đột nhiên, hắc ảnh lóe lên xông đến, lao ra khỏi sương mù, xông thẳng về phía Cổ Trần đang đứng bất động Cổ Trần.

Một tiếng “Xì” phát ra, khói đen bốc lên, bóng đen kia kêu rên thảm thiết, vội vàng trống vào trong sương mù, nhìn vô số tia Thiên Phạt đang quấn quanh người Cổ Trần, ánh mắt đầy kiêng kỵ.

Thiên Phạt rực rỡ kiểu này, tràn đầy lực lượng chí cương chí dương của đất trời, là khắc tinh của tất cả mọi vật ác độc u ám, vừa rồi khi chạm vào nó đã bị chấn thương.

Nhưng bóng đen kia lại không cam tâm rời đi, nó không ngừng lượn lờ trong sương mù bốn phía xung quanh Cổ Trần, tìm kiếm cơ hội có thể xuất hiện.

Không lâu sau, Thiên Phạt bao phủ bên ngoài cơ thể Cổ Trần dần dần yếu bớt, từng tia từng tia không ngừng chui vào trong người, sau đó biến mất không thấy đâu nữa.

Cảnh này khiến hắc ảnh vô cùng vui mừng, hắn không nói hai lời lại lần nữa nhào tới.

Ầm!Thế nhưng, chỉ một giây sau chuyện khiến nó hoảng sợ đã xảy ra.

Lúc hắc ảnh sắp xông vào trong cơ thể Cổ Trần, vốn dĩ Thiên Phạt đã biến mất đột nhiên lại lao ra từ trong người hắn, uy thế càng cường đại hơn.


Hàng tỷ tia lôi đình Thiên Phạt trực tiếp đánh thẳng vào hắc ảnh, trong nháy mắt đã đánh tan một nửa cơ thể nó, một nửa còn lại thì kêu rên thảm thiết, trốn trong sương mù, biến mất không thấy đâu nữa.

Lần này nó không dám xuất hiện nữa rồi, bị Thiên Phạt đánh cho thiếu chút nữa đã tan vỡ, biến mất, nó đã bị dọa sợ.

Một kẻ đáng thương, chưa hiểu rõ tình hình đã xông lên, lực lượng Thiên Phạt trong cơ thể Cổ Trần có thể coi là lực lượng huyết mạch thứ hai, mạnh mẽ vô cùng.

Một hắc ảnh âm lãnh tà ác, không bị

đánh chết nhưng cũng rất sợ rồi.

Đương nhiên vừa rồi nó đã bị trọng thương, không dám xuất hiện nữa.

Vù vù! Đúng vào lúc này, tấm bia đá đột nhiên sinh ra biến hóa, nó khẽ rung lên, phát ra từng tia sáng, một đám ký hiệu thần bí bên trên lập tức sáng lên.

Đám ký hiệu kia không ngừng lóe sáng, bay ra khỏi tấm bia đá, tám ký hiệu đó không ngừng bay ra sau đó quanh xung quanh người Cổ Trần.

Keng keng!Đột nhiên, tám ký hiệu u ám kia đồng loạt bay về phía Cổ Trần, lạc ấn lên trên người ắn, phát ra từng tiếng kêu leng keng, chấn động khắp nơi.

Vù!Tám ký hiệu u ám sáng lên, tỏa ra ánh sáng mông lung, từng cái từng cái bay đến gần rồi khắc lên trên người Cổ Trần.

Tấm bia đá tỏa ánh sáng, một đám sương mù Hỗn Độn tuôn ra, che phủ nơi này.


Cổ Trần hốt hoảng, giống như cơ thể đã rơi vào trong Hỗn Độn, mê mang không có ý thức, lơ lửng trôi theo sương mù mông lung, không có chỗ bám víu.

Chẳng biết đã qua bao lâu, đột nhiên một tia sáng xé rách Hỗn Độn thời không, khiến cả người hắn chấn động, tỉnh táo lại.

- Hỗn Độn Bát Cấm Phù?Cổ Trần vô thức lẩm lẩm một câu, đột nhiên bừng tỉnh, lúc này hắn mới phát hiện ra bản thân đã tỉnh táo lại từ trong trạng thái đốn ngộ.

Lúc này trong thức hải của hắn, lại nắm giữ được một thứ hoàn toàn mới, là một loại cấm chế thần bí, vô cùng cường đại.

Hỗn Độn Bát Cấm Phù, chính là thứ hắn vừa mới tìm hiểu được sau khi đốn ngộ, chính là tám ký hiệu trên tấm bia đá kia.

Sắc mặt Cổ Trần đầy kinh hãi:- Hỗn Độn Bát Cấm Phù, Phong Thần, Phong Ma, Phong Thiên, phong cấm vạn vật, thật sự lợi hại như vậy sao?Lòng hắn cực kỳ chấn động, không ngờ rằng thứ hắn tìm hiểu ra được lại khiến hắn kinh hãi như thế, Hỗn Độn Bát Cấm Phù, có thể Phong Ma, Phong Thần, Phong Thiên, phong cấm vạn vật, đúng là không thể tin nổi.

Vừa rồi trong quá trình ngộ đạo, Cổ Trần đã lĩnh ngộ ra được cấm pháp đáng sợ này, uy lực vô cùng khủng bố, ngay cả Thần Ma đều có thể phong cấm, thậm chí sau khi tu luyện lĩnh ngộ đến cực hạn, ngay cả thiên địa cũng có thể phong cấm.

.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện