Bách Chiến Sát Quyền có uy lực cực mạnh, đáng tiếc, Thạch Nhân Kiệt còn chưa luyện xong, thậm chí có khi còn chưa thật sự bước vào tu luyện, bởi vì nếu tu luyện Bách Chiến Ma Thể thì Cổ Trần đã khó lòng đánh thắng được hắn.
- Tên kia thu hoạch được Bách Chiến Ma Thể cường đại này ở đâu nhỉ?Cổ Trần tò mò, không biết Thạch Nhân Kiệt lấy được thứ này từ chỗ nào, nhất định không phải là công pháp của Thạch Linh tộc, nhưng mặc kệ như thế nào, hiện tại thuộc về hắn.
Chẳng qua hình như trước đó Thạch Nhân Kiệt có thi triển cái gì đó tên là Bách Chiến Thương Quyết, nhưng lúc này lại không tìm thấy nó ở đâu trong Bách Chiến Ma Thể, chẳng lẽ nó không phải là chiến kỹ bổ sung?Có lẽ là Thạch Nhân Kiệt tự mình lĩnh ngộ được nó căn cứ theo Bách Chiến Sát Quyền, từ đó biến nó thành một loại thương pháp, xem ra uy thế không tệ.
Cổ Trần lắc đầu, xua tan mớ suy nghĩ đang hỗn loạn trong đầu, hắn cầm một khối xương khác lên, dán vào giữa mi tâm để xem xét, nhất thời hai mắt sáng lên.
Bên trong khối xương này ghi lại một phần Đoán Cốt chi pháp, Linh thạch Đoán Cốt thuật.
Cẩn thận hấp thu lý giải một hồi, Cổ Trần hiểu ra được ý nghĩa thật sự của Đoán Cốt thuật này, đó là tạo ra một loại xương cốt cứng rắn như linh thạch.
Không nói nhiều, đây là một thứ tốt, cho dù mình không cần đến, cũng có thể mang về cho những người khác trong bộ lạc đang tu luyện Đoán Cốt cảnh dùng.
- Những thứ này chẳng lẽ là linh thạch?Bỗng nhiên, Cổ Trần phát hiện ra thứ gì đó bên trong thạch giới, là từng viên tinh thạch lớn cỡ ngón cái, thoạt nhìn trong suốt sáng long lanh, bên trong ẩn chứa một luồng sóng linh khí không tồi.
Hắn xem xét tỉ mỉ, có lẽ đây chỉ là những linh thạch cấp thấp, nhưng có đến mấy trăm viên linh thạch cấp thấp này cũng xem như không tệ, hiện giờ, toàn bộ gia sản của Thạch Nhân Kiệt đều thuộc về Cổ Trần.
- Hết rồi? Cái tên này nghèo quá.
Cổ Trần rất bất mãn, không nghĩ tới tên khốn Thạch Nhân Kiệt này lại nghèo như vậy, ngoài trừ mấy trăm viên linh thạch, một số dược tài, một số khoáng thạch ra, còn lại chẳng có gì cả.
Nhưng còn có một cây Thạch Thương, Cổ Trần lấy ra xem xét, khá nặng tay, chí ít mấy trăm cân, tính chất cứng rắn, bề mặt sáng bóng trơn trượt, tỏa ra hào quang màu xanh xám.
Cổ Trần biết, Thạch Thương này rất tốt, nhất định phải dùng kỳ thạch mới chế tạo được, chí ít khi va chạm với Cốt Mâu của mình lại không mảy may sứt sịa, xem ra cũng là một binh khí không tệ.
Hắn thu Thạch Thương lại, cất từng món đồ ở trong thạch giới vào cốt giới của bản thân, sau đó đeo thạch giới vào một ngón tay khác.
Có thêm thạch giới