Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 787


trước sau



Thân hình lão cá mập chợt lóe, đã nhanh chóng muốn tàn sát hàng tỉ người của Nhân tộc.

Xoẹt!Nhưng ngay sau đó hắn liền dừng lại, bị một thân ảnh mơ hồ ngăn trở.

- Bái kiến đại tổ!Nhìn thấy thân ảnh này, sắc mặt lão cá mập đại biến, lập tức cung kính hành lễ.

Mặc dù đã trở thành Thánh lão cá mập, đối mặt hư ảnh mơ hồ trước mắt cũng vẫn phải tất cung tất kính hành lễ lớn, không dám xấc xược chút nào, thậm chí còn nơm nớp lo sợ.

- Ngươi muốn làm gì?Hư ảnh kia lạnh nhạt mở miệng, trong giọng nói lộ ra một luồng khí hung lệ.


Toàn thân lão cá mập run run, hoảng sợ nói:- Đại tổ, ta, con trai ta bị một Nhân tộc giết, vừa nãy hắn còn trảm nứt một đạo Thánh niệm của ta, ta muốn giết chết tên nhóc kia, tàn sát hàng vạn Nhân tộc.

- Ngu xuẩn!Hư ảnh kia hừ lạnh một tiếng, vươn tay ta tát vào mặt lão cá mập một cái, phịch một tiếng đánh hắn bay về phía thâm hải, rơi mạnh xuống đáy biển.

Lão cá mập mới vừa bò dậy đã hoảng sợ đầy mặt quỳ xuống, thân ảnh mơ hồ đi tới trước mặt của hắn.

Chỉ thấy, hư ảnh đó quở mắng:- Chỉ có một Nhân tộc thôi mà cũng đánh không lại, ngươi tu luyện bấy lâu nay chỉ để trưng thôi à?- Còn nữa, Thánh chiến sắp bắt đầu, ngươi nghênh ngang chạy ra ngoài như vậy là muốn cùng bị công kích sao?Hư ảnh răn dạy một tiếng, làm mồ hôi lạnh của lão cá mập đều điên cuồng rơi xuống, sợ tới vỡ cả mật.

Hắn cảm nhận được một luồng sát khí đến từ hư ảnh trước mắt, đại tổ của hắn, một vị lão tổ đáng sợ có được tám phần côn huyết.

- Hừ!Hồi lâu sau, hư ảnh kia hừ lạnh một tiếng, lạnh giọng nói:- Đi về ngay lập tức, đợi đến ngày Thánh chiến mở ra mới được xuất quan, nếu còn dám tái phạm, làm hỏng đại kế của bản tộc, bản tọa luyện huyết mạch của ngươi rồi ban cho những người khác.

- Vâng, cẩn tuân mệnh lệnh của đại tổ!Lão cá mập hoảng sợ bái lễ, không dám có một chút suy nghĩ muốn phản kháng nào, run rẩy dựa vào đáy thâm hải, bùn nước đầy mặt cũng không màng.

Hư ảnh kia nói xong đã nhoáng cái biến mất không thấy tăm hơi, chỉ để lại lão cá mập run rẩy dựa vào chỗ đó, vẫn còn chưa dám ngẩng đầu lên chung, gan mật bị dọa sắp vỡ hết cả ra.

- Phù! Đại tổ càng ngày càng đáng sợ, hơn nửa là đã sắp phản tổ hoàn toàn rồi, nắm giữ mười phần côn huyết, hóa thành Côn Bằng bay lượn Cửu Thiên.


Vẻ mặt Lão cá mập kính sợ nói, nơm nớp lo âu bò dậy.

Hắn cũng không màng mặt mày dơ bẩn, trong mắt vẫn còn lưu lại chút gì đó sợ hãi, lòng còn hốt hoảng.

Vừa nãy hắn muốn đi tàn sát hàng vạn người của Nhân tộc, nhưng bị bản tộc đại tổ trực tiếp cử xuống một đạo hình chiếu hóa từ ý niệm ngăn trở răn dạy

một phen.

Lão cá mập bị Cổ Trần làm cho giận quá mất khôn, suýt nữa đã chạy hồng hộc ra ngoài.

- Tên nhóc Nhân tộc chán sống, suýt nữa hại chết ta.

Lão cá mập lòng còn sợ hãi hét lên một cách giận dữ.

Hắn là lão cá mập cấp bậc Thánh Hiền, thân là Thánh cấp, lại chạy ra ngoài vào thời điểm mấu chốt là Thánh chiến sắp mở ra, chẳng phải là tìm chết sao?Thánh chiến đến gần, Thánh nhân của các tộc đều Thần kinh căng thẳng, một tên Thánh cấp như ngươi đột nhiên chạy ra ngoài chẳng phải là kíp nổ sợi Thần kinh đang căng chặt kia của vô số Thánh cấp hay sao?Đến lúc đó, kết cục của ngươi chính là bị vô số Thánh cấp trực tiếp nổ nát.

- Đi về trước, chờ Thánh chiến mở ra, phải thôn tính rồi tiêu diệt hàng tỉ Nhân tộc để xả mối hận trong lòng ta.

Lão cá mập nghiến răng nghiến lợi gầm nhẹ một tiếng, tức giận bất bình trở về, không dám ra ngoài nữa.

Thời kỳ mấu chốt, ra ngoài chẳng khác nào đốt cháy cái thùng đựng đầy hỏa dược kia, nửa cái Thánh đô không ai dám xuất hiện, một khi xuất hiện sẽ là mục tiêu chém giết của các Thánh cấp.


Vị Bán Thánh của Dực tộc kia cũng vậy, bị một vị Thánh giả của Thánh địa Huyền Vũ trực tiếp xuất hiện chém chết, Thánh cấp của các tộc khác thì không có chút động tĩnh nào.

Trước Thánh chiến, ai ngoi đầu ra trước thì khi bị chém chết đều sẽ không ai thương hại chứ đừng nói tới việc đến cứu ngươi.

Cổ Trần không biết mình đã tránh được một kiếp, lão cá mập kia bị một sự tồn tại còn đáng sợ hơn răn dạy nên đã xám mặt chạy về.

Lúc này, Cổ Trần đi ra từ thâm hải, về tới Sơn Hải Thành.

Sóng Thần ngập trời đã rút đi, lưu lại mặt đất hỗn độn, còn có vô số thi thể sinh vật của Thủy tộc.

Còn Sơn Hải Thành, vẫn sừng sững ở đó như cũ, tường lớn Thanh Đồng lập lòe ánh sáng kinh người dưới ánh mặt trời, còn có những vệt hoa văn Thần bí như ẩn như hiện.

.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện