Ầm đùng một tiếng vang thật lớn, khói bụi che trời, có bóng người bị đánh cho bay lên cao, máu phun tung tóe, thân thể vỡ ra.
Đó là Cổ Trần, bị trọng kích, tình trạng vết thương không nhẹ.
- Chết đi!Chuẩn Hoàng Thú nhân vung cờ lớn đánh mạnh vào người Cổ Trần, nháy mắt nổ tung, lại rớt xuống lòng đất.
Ầm ầm ầm ầm ầm!Mỗi lần Chuẩn Hoàng Thú nhân vung cờ lớn sẽ tạo thành cảnh tượng đất vỡ một lần, núi ở gần đó vỡ thành vô số mảnh vụn bay tứ phía.
Khói bụi cuồn cuộn đầy trời, trong hố lớn, có bóng người máu thịt be bét nằm ở nơi đó, nhưng rất nhanh thịt mấp máy, chớp mắt chữa khỏi.
Cổ Trần nhảy vọt lên, toàn thân khí tức hoàn mỹ như ban đầu, vẫn cường đại, khủng bố, khiến Chuẩn Hoàng Thú nhân bị rung động.
Hắn ngạc nhiên nghi ngờ nhìn Cổ Trần:- Không chết?Mới nãy hắn mấy lần trọng kích, xác định Cổ Trần bị tổn hại nặng, thân hình đều bị đánh cho máu thịt nhầy nhụa không ngừng vỡ ra, nhưng vẫn khép lại như ban đầu.
- Là Niết Bàn Chi huyết sao?Chuẩn Hoàng Thú nhân cười khẩy nói:- Bổn tọa chống mắt xem trong người của ngươi có bao nhiêu Niết Bàn Chi huyết để khôi phục!Bùm!Vừa dứt lời, cờ lớn phấp phới vung lên đánh mạnh vào người Cổ Trần, lại đánh hắn rớt xuống lòng đất.
- Tộc trưởng!Vô số Nhân tộc giật mình kêu lên, tràn đầy lo lắng nhìn hố to bốc lên khói bụi, nơi đó có một bóng người chật vật, thân phun máu.
Người Cổ Trần đầy máu, vết rách chi chít, tựa như đồ sứ vỡ ra, máu chảy ròng ròng từ miệng vết thương.
Răng rắc!Thân thể lại lần nữa vỡ ra, máu phun tung toé, lại kỳ dị chảy ngược về, giống như có sức mạnh vô hình hút máu tuôn ra phải chảy ngược về.
Cổ Trần sắc mặt bình tĩnh, không có một chút biến đổi, giống như người bị thương không phải chính mình, càng không hề hoảng hốt sợ hãi.
Đôi mắt của hắn sáng tỏ, sáng rực chói mắt, lộ ra chiến ý kinh thiên.
- Chuẩn Hoàng đã mạnh như vậy, thế thì Hoàng giả sẽ như thế nào?Cảm thụ sức mạnh đến từ Chuẩn Hoàng Thú nhân, Cổ Trần thầm đoán Hoàng giả mạnh tới mức nào? Nếu đụng phải thì chính mình có bao nhiêu phần trăm năng lực chống cự?Sau khi so sánh, dù sao chưa tự mình đối diện Hoàng giả, cho nên không cách nào đưa ra kết luận, nhưng đối diện Chuẩn Hoàng mà đã chật vật như vậy rồi.
Nếu đụng phải Hoàng giả thật, Cổ Trần tin tưởng chính mình căn bản không cách nào chống lại, đến trình độ này, tu vi càng cao càng cực kỳ khó vượt cấp khiêu chiến.
- Thực lực, ta muốn thực lực!Cổ Trần bỗng nhiên ngẩng đầu, trong đôi mắt bắn ra tia sáng nóng cháy, chiến ý nóng rực, huyết khí toàn thân như đại dương mênh mông rực cháy.
- Chiến!Một tiếng hét lớn tác động trái tim của vô số chiến sĩ Nhân tộc, ai nấy lên tinh thần.
Khi thấy tộc trưởng bên mình bình an, vẫn khỏe như vâm, chiến ý nóng rực thì nỗi lo trong