Ầm ầm! - Sâu kiến đáng chết! Trả bảo vật cho ta!Mà lúc này, trong sơn cốc truyền đến một tiếng rít gào tức giận, Ma Khô Huyết Thụ bị chọc giận, thân cây to lớn ào ào ào run run, lộ ra một đôi mắt, một cái miệng, phát ra tiếng gầm gừ phẫn nộ.
Cả sơn cốc đều bị lật tung lên, vô số rễ cây trong lớp đất chui lên, hợp lại với nhau tạo thành một thứ có hình dáng cái chân, Ma Khô Huyết Thụ trực tiếp rút ra một phần thân thể biến thành một chân.
Nó tạo ra thêm một chân còn lại, vô số rễ cây quấn chằng chịt xung quanh hai chân, đỡ nó đứng lên.
- Sâu kiến đáng chết! Trả bảo vật cho ta!Ma Khô Huyết Thụ gào thét, dùng hai chân to lớn cuồn cuộn của mình đuổi theo, truy sát ba bóng người trước mắt, nó nhận định ba tên khốn trước mặt chính là những kẻ đã chiếm lấy bảo vật của nó.
- Ma Khô Huyết Thụ đuổi tới?Phía trước, đám người Xích Xà còn đang đuổi giết Cổ Trần lập tức kinh hãi, cả ba nhìn ra sau, giật mình hô lên.
Chỉ thấy một gốc Ma Khô Huyết Thụ khủng bố vung hai cái chân đáng sợ được tạo thành từ một đám rễ cây đuổi sát theo, những nơi nó đi qua, vỡ nát tan tành.
Ma Khô Huyết Thụ truy giết tới, dọa sợ ba người.
- Chạy!Hỏa Tang Nhi kinh hãi hô lên, nàng vẫy Hỏa Vũ trong tay tạo ra một cỗ liệt diễm đánh thẳng về phía sau, hòng ngăn cản Ma Khô Huyết Thụ.
Sau đó, toàn thân nàng sôi trào hỏa diễm, trong tích tắc tốc độ tăng vọt, trực tiếp hóa thành một tia sáng đỏ bay về phía xa.
Tốc độ của Ma Khô Huyết Thụ quá nhanh, cơ hồ trong tích tắc thì đuổi kịp hai người Xích Xà, Thạch Phong, dọa hai người sắp nứt cả tim gan.
- Huyết Thuẫn!Trong lúc nguy cấp, Xích Xà, Thạch Phong trực tiếp thiêu đốt tinh huyết trong cơ thể, thi triển Huyết Thuẫn chi thuật hóa thành một đạo huyết quang trốn vào sâu trong di tích.
- A! Các ngươi chưa xong với bổn tọa đâu!Phía sau, Ma Khô Huyết Thụ nổi giận liên tục, điên cuồng rống to, nó dựa theo khí tức truy sát theo.
Xích Xà, Thạch Phong, Hỏa Tang Nhi bị Ma Khô Huyết Thụ truy sát, phi nước đại trốn như điên, căn bản không rảnh bận tâm truy tìm Cổ Trần, kẻ đã sớm không còn bóng dáng!.
Lúc này, Cổ Trần chạy trốn liên tục, tốc độ nhanh đến cực hạn, một cỗ huyết khí bừng bừng bao bọc toàn thân, hắn chạy hết nửa canh giờ mới dừng lại.
- Hô, cuối cùng thoát khỏi.
Cổ Trần dừng lại trước một núi đá hoang vu, nhịn không được thở dốc một hơi, vừa mới rồi thật quá kích thích, quá kinh hiểm.
Hắn nhìn chung quanh, không nghĩ tới mình chạy như điên một hồi lại lạc