Mỹ Đỗ Toa vô cùng nghiêm túc, cảm thấy phi thường hóc búa, Cổ Trần mạnh nằm ngoài dự đoán của nàng, thật sự là quá bất ngờ.
Mỹ Đỗ Toa chưa bao giờ gặp Nhân tộc trẻ tuổi mạnh như vậy, vừa Phong Vương mà đã có thể giao chiến với nàng thật lâu, không thấy có dấu hiệu thua.
Nàng là ai? Là Thâm Hải Nữ hoàng Mỹ Đỗ Toa, cường giả đẩy mở Thiên Môn, nhưng khi đối diện một Nhân tộc Phong Vương lại cảm giác bó tay.
- Ài, cả ngày đánh giết chán chết.
Cổ Trần thản nhiên thở dài một tiếng, toàn thân lười biếng nằm dài trên vương tọa Thanh Đồng, nhìn Mỹ Đỗ Toa phía đối diện, khóe môi hắn nhếch lên độ cong thản nhiên.
Như đang nói ta không thích đánh nhau, cả ngày đánh giết rất mệt.
Mỹ Đỗ Toa bị lời này chọc tức, còn dám nói đánh giết chán chết, vậy vừa rồi là ai ra tay, hơn nữa kẻ dữ dằn nhất là ngươi.
Mỹ Đỗ Toa vẫn còn cảm giác bàn tay có chút tê dại, trong người còn sót lại một chút sức mạnh thiên phạt ngũ sắc, rất khó trừ tận gốc.
Ra tay tàn nhẫn như vậy mà dám nói đánh giết chán chết, Nhân tộc này rõ ràng đến để chọc tức nàng, chắc chắn là vậy.
Mỹ Đỗ Toa nghĩ đến đây, sắc mặt càng lạnh như băng.
- Thật lạnh.
Cổ Trần bỗng nhiên rùng mình một cái, khẽ thở dài:- Mỹ Đỗ Toa, thôi chúng ta đừng đánh nhau làm gì, không bằng ngồi xuống, cùng nhau uống một ly, tâm sự cuộc đời thì tốt biết mấy.
Cổ Trần nói xong trực tiếp lấy ra một bình rượu Thanh Đồng, hai chung rượu Thanh Đồng, đổ ra loại rượu vô cùng thơm ngát vào hai cái ly.
Rượu này trong suốt lấp lánh, tỏa ra một loại linh quang mãnh liệt, có linh khí xông vào mũi, khiến người ngửi liền muốn uống một hớp.
Cổ Trần vừa đổ rượu vừa giải thích:- Đây là rượu ngon tự tay ta ủ, chọn dùng Huyết thước, Thủy Tinh thước, Hoàng Kim mễ, hỗn hợp các loại linh quả, dược liệu ủ mà thành.
Mỹ Đỗ Toa không biết nên nói cái gì, đang đánh nhau, ngươi tự nhiên đòi uống rượu là sao?Vèo!Chỉ thấy Cổ Trần vung tay lên, một chung rượu Thanh Đồng bay tới trước mặt Mỹ Đỗ Toa, yên lặng lơ lửng, không rơi ra một giọt.
Mỹ Đỗ Toa đôi mắt lấp lóe, nhìn chằm chằm chung rượu Thanh Đồng trước mắt, mùi thơm xông vào mũi.
Mỹ Đỗ Toa sâu thẳm liếc qua Cổ Trần, nhìn chăm chú thật lâu sau mới nhẹ nhàng bàn tay mảnh nhỏ tựa như băng điêu ngọc mài cầm chung rượu Thanh Đồng.
- Nào, ta kính nàng một ly.
Khóe môi Cổ Trần cong lên, nâng ly rượu ra hiệu, tiếp đó uống một hơi cạn sạch.
Mỹ Đỗ Toa tay cầm chung rượu Thanh Đồng, im lặng thật lâu, suýt muốn ném ly rượu đi, trong lòng tức giận.
Ngươi nói xem, đang đánh nhau đột nhiên không đánh nữa, trực tiếp uống rượu, cảm giác này rất kỳ lạ, khiến nàng khó chịu muốn hộc máu.
Vốn chuẩn bị tung đại chiêu cho hắn biết mùi, nhưng ngươi đột nhiên mời ta uống rượu làm gì? Muốn theo đuổi ta