Cổ Trần cười nhạt, xem nhẹ nói:- Ngươi đang nói quốc gia của Minh Thần? Nếu như là Minh Thần, hắn dám xuống không?- Xuống dưới là hắn tàn đời.
Ngữ khí của Cổ Trần cực kỳ kiên quyết, không sợ chút nào, ngược lại lộ chút khinh rẻ, Minh Thần thì sao, dám xuống là hắn tàn đời.
Thiên phạt không phải trò đùa, thần thú lúc trước bị hố là ví dụ tốt nhất.
Những thần minh cao cao tại thượng đó tuy rằng đáng sợ.
Nhưng nơi này dường như có hạn chế, những thần minh không cách nào chân thân buông xuống, phái một hóa thân thần niệm đến thì có được bao nhiêu năng lực?Hơn nữa có thiên địa áp chế, các phân thân thần minh muốn giáng xuống thần lực càng mạnh chắc chắn sẽ phải trả giá rất lớn, còn cần có môi giới mới được.
Cho nên, Cổ Trần không sợ chút nào.
- Ngươi tự lo cho mình trước đi, nếu muốn chiến, vậy sẽ hoàn toàn trấn áp ngươi, khiến Thủy tộc thâm hải các ngươi vong tộc diệt chủng.
Cổ Trần nhấn mạnh từng chữ, nói ra lời khiến vô số Thủy tộc sợ đứng tim.
Có sinh linh Thủy tộc rống to, dường như rất sợ:- Nhân tộc quá tàn nhẫn!Đám Thủy tộc này nói Nhân tộc tàn nhẫn, không biết rằng chính bọn họ thì lương thiện lắm sao?Bùm bùm!Hai bóng người chém giết, cơn lốc khủng khiếp cuốn lên, dư ba quét ngang, lật tung khu vực biển này, đánh chết mảng lớn sinh linh Thủy tộc.
Cổ Trần, Mỹ Đỗ Toa cùng bay lên, rời khỏi Tuyết quốc và Minh thổ, đánh nhau kịch liệt trong hư không, lần đầu giao phong ngay mặt.
Bùm!Một nắm đấm đánh tới, hư không nổ tung từng tấc, từng dòng không gian loạn lưu cuồng bạo bao bọc nắm tay, ầm ầm đánh tới.
Mỹ Đỗ Toa thay đổi sắc mặt, nhìn nắm đấm cực kỳ cứng rắn của Cổ Trần, quyền ý chấn động rách không gian, thậm chí có thể hấp thu không gian loạn lưu cho mình dùng.
Mỹ Đỗ Toa lạnh lùng quát:- Băng thuẫn!Khí lạnh ngập trời lan tràn, băng sương hội tụ hóa thành một tấm băng thuẫn che ở trước mặt.
Ầm một tiếng, sức mạnh nắm đấm cường đại tàn phá, băng thuẫn bị đánh tan nát, ý chí quyền thế cường đại xuyên thấu qua.
Keng keng!Đôi mắt Mỹ Đỗ Toa bắn ra sức mạnh băng sương, khí tức đáng sợ đóng băng vạn vật tràn ngập, va chạm với quyền ý của Cổ Trần, hai bên phát ra âm thanh chát chúa đáng sợ.
Mỹ Đỗ Toa lạnh lùng quát:- Chết đi!Vô số Huyền Băng thứ rậm rạp hiện ra sau lưng Mỹ Đỗ Toa, lấp lóe phong mang, xé rách không gian bắn tới gần.
Huyền Băng thứ rậm rạp, nhiều không đếm xuể xé gió bay tới, phát ra tiếng ù ù kinh dị.
Cổ Trần mặt không đổi sắc, vung tay lên, chợt thấy hư không xung quanh vỡ ra, từ bên trong bay ra từng lưỡi dao bén màu đen đáng sợ.
Đây là lưỡi dao không gian, rậm rạp, che trời lấp đất bắn tới.
Keng keng keng!Hai người kịch chiến trên không trung, nhiều lưỡi dao huyền băng và lưỡi dao không gian va chạm, sức mạnh của hai bên kiềm chế nhau, rồi cùng tan vỡ.
Cổ