Lựa chọn một hồi, cuối cùng Cổ Trần vẫn không thể nào được như ý nguyện tìm được bí pháp chiến kỹ cùng phương pháp tu luyện mà mình mong muốn, dị tộc rất khôn khéo.
Một số truyền thừa cường đại quan trọng hoàn toàn không có khả năng mang theo bên người, chỉ được truyền thừa trong chỗ ở cũ của bổn tộc.
Cổ Trần cười khổ lắc đầu, mình nghĩ quá đẹp rồi, thực ra khó có thể thu được các loại bí thuật truyền thừa cường đại từ trên người cường giả dị tộc.
Hoặc có thể sẽ có một ít bí thuật thuộc về bọn họ, nhưng không thể chắc chắn, dù sao chẳng ai muốn ghi lại một bản sao của bí thuật, ghi chép trong đầu, khắc sâu trong linh hồn mới là an toàn nhất.
Nhưng Cổ Trần trong lòng suy nghĩ, lần sau gặp lại cường giả dị tộc phải chú ý giữ nguyên linh hồn, tiếp đó tách ký ức linh hồn của đối phương để xem xét bí thuật.
- Có lẽ cách chiếm giữ ký ức trong linh hồn mới là con đường hiệu quả để thu được bí thuật chiến kỹ cùng phương pháp tu luyện chân chính của dị tộc.
Cổ Trần hai mắt sáng ngời, thầm mắng mình trước đó có chút lãng phí.
Bốn Chuẩn Hoàng dị tộc, nói thế nào thì cũng sẽ nắm giữ không ít bí thuật, đặc biệt là tên Thú nhân Tát Mãn áo xám nắm giữ bí thuật linh hồn quỷ dị khó lường.
Đáng tiếc là linh hồn của Tát Mãn áo xám trực tiếp bị chôn vùi, muốn cướp đoạt cũng không thể.
- Một đám quỷ nghèo, không có cả một cái bí thuật.
Cổ Trần kiểm tra xong, nhịn không được khẽ chửi bới, khinh thường Chuẩn Hoàng của Kim tộc và Thạch tộc.
Cuối cùng, Cổ Trần bắt đầu kiểm tra gia sản của Chuẩn Hoàng Thú nhân, người này chắc sẽ không quá nghèo đâu nhỉ?Nhưng kết quả vừa nhìn khiến người ta hoàn toàn thất vọng, thậm chí còn không bằng gia sản của Chuẩn Hoàng Kim tộc và Thạch tộc trước đó, hoàn toàn trống rỗng, không có thứ gì tốt.
- Sao cái tên Thú nhân này nghèo dữ vậy?Cổ Trần ngẩn ngơ, bị gia sản của Chuẩn Hoàng Thú nhân làm cho sợ ngây người.
Gia sản của hắn thật sự quá ít, bên trong hai cái trang bị trữ vật trống rỗng, không có cái gì hết, nhìn mà khiến người ta câm nín.
Cổ Trần không biết rằng người này trước khi đi đã giao toàn bộ bảo vật cho đời sau của mình, căn bản không giữ lại cái gì.
Chuẩn Hoàng Thú nhân này là người hiểu biết, quanh năm đại chiến, không biết sẽ ngã xuống lúc nào, cho nên mỗi một lần hắn xuất chinh đều sẽ để báo vật của mình ở nhà.
Mà lần này thật đúng lúc, có thể nói hắn đã dự đoán trước việc sẽ bỏ mạng ở Bách Man sơn, phòng ngừa toàn bộ tài sản của mình bị Cổ Trần lấy mất.
Nếu Chuẩn Hoàng Thú nhân đang ở địa ngục, có lẽ sẽ âm thầm may mắn chính mình làm việc thật khôn khéo.
- Nghèo, nghèo kiết xác.
Cổ Trần vẻ mặt ghét bỏ để xuống hai