Đối mặt Mỹ Đỗ Toa cũng chẳng sợ hãi, cho dù là nàng thành công bước qua thiên môn, hay thành tựu Thông Thiên đại năng cũng không khiến hắn có một tia khiếp đảm.
Cường giả, không cần khiếp đảm, chỉ cần không lùi mà thẳng tiến đánh nát hết thảy chướng ngại.
- Ta chờ ngươi nhất chiến.
Cổ Trần nhìn thật sâu vào Vô Tận Hải, một đôi mắt thanh lãnh kia, giống như một mảnh băng sương đại hải xanh thẳm.
Hắn quay người bước ra một bước, cả người biến mất trên hải vực hư không, rời khỏi nơi này.
Dưới Thâm hải, Mỹ Đỗ Toa không nói lời nào, hàn khí kinh khủng bao phủ băng cung, bên trong hai mắt tràn ngập một luồng băng sương chi khí kinh khủng.
- Cổ Trần, bản hoàng bình tĩnh sẽ đánh bại ngươi, còn sẽ đem ngươi bỏ tù tại băng cung canh cổng cho bản hoàng.
Nàng mỗi chữ mỗi câu, thanh âm thanh thúy truyền ra, tứ phương hải vực đều nhất nhất đóng băng, hóa thành từng tòa sông băng từ đáy biển đi lên.
Tình cảnh đáng sợ kia, đã khiến Thủy tộc các phương chú ý.
- Là Mỹ Đỗ Toa.
- Nàng thế nào?- Tựa hồ sắp bước qua thiên môn.
Thâm hải, thế lực Thủy tộc các phương kinh ngạc không thôi, đều bị Mỹ Đỗ Toa đột nhiên phát ra khí tức đáng sợ kinh động.
Bọn họ từng người suy đoán ào ào, đều đang nghĩ Mỹ Đỗ Toa đây là muốn chuẩn bị bước qua thiên môn đi ứng kiếp sao?- Thủy tộc Vô Tận Hải ta, lại thêm một vị Thông Thiên đại năng.
Có Thủy tộc cường giả hưng phấn hô to, lộ ra cao hứng cực kỳ.
Đối với việc Thủy tộc hưng thịnh, bọn họ tự nhiên nguyện ý trông chờ, mặc dù nói mỗi người đều có thế lực và tộc quần riêng, nhưng tất cả đều hiểu họ cũng là người của Thủy tộc ở Vô Tận Hải.
Ước định giữa Cổ Trần và Mỹ Đỗ Toa, một tháng sau quyết chiến, đến lúc đó nghênh đón một trận đại chiến kinh thiên động địa.
Hắn tin tưởng, Mỹ Đỗ Toa nhất định có thể trong vòng một tháng bước qua thiên môn, đối mặt với Hoàng giả, Cổ Trần đã không còn áp lực và uy hiếp quá lớn.
Chỉ là đối mặt với Thông Thiên đại năng cũng có chút mê, vẫn là ẩn số, chỉ có đánh qua mới biết được ai mạnh ai yếu.
Oanh!- Giết sạch những thứ Giao Nhân này!Sơn Hải thành, tiếng hô “Giết” rung trời, biển động đầy trời đã dần dần thối lui, bắt đầu bình ổn lại.
Ở trong đó vô số Giao Nhân bị đồ sát bi thảm, đã mất đi Giao Nhân Hoàng của bọn chúng, một chi Hoàng tộc đã bắt đầu xuống dốc.
Từ khi Giao Nhân Hoàng bị Cổ Trần làm trọng thương, sau cùng bị Mỹ Đỗ Toa làm tức chết, toàn bộ Giao Nhân tộc trên dưới đều loạn.
- Hoàng, chết!- Hoàng của chúng ta chết rồi.
Hai vị Giao Nhân Vương bi phẫn rống to, không ngừng xung đột, muốn ra khỏi trùng vây, có thể lần lượt sẽ bị Long Uyên chặn chết.
Thời khắc lòng dạ hai Giao Nhân Vương bọn chúng suy yếu, Long Uyên thừa cơ một thương xuyên qua mi tâm một tên Giao Nhân Vương, chém giết một tôn Vương giả tại