Nhưng đối mặt một chi quân đoàn giết hại mấy chục ngàn Thiên Tinh tộc chiến sĩ trước mắt, từng người đều hoảng hồn, không có một chút suy nghĩ chiến đấu nào.
Ai muốn bị tàn sát như Thiên Tinh tộc, vô tình, tàn khốc, bất lực phản kháng, không thể ngăn cản.
Sắc mặt vị nam tử trung niên kia ngưng trọng vô cùng, nhìn Minh thổ trên hư không dần dần thu liễm, biến mất trên tầng mây.
Chỉ thấy, từ trên tầng mây hư không, một chiếc Thanh Đồng chiến thuyền to lớn chậm rãi hạ xuống, phía trên dựng một cây chiến kỳ, mặt cờ phần phật, lộ ra một cỗ sát phạt kinh thiên.
- Là cường giả Nhân tộc chúng ta sao?Nội tâm vị tộc trưởng Viêm Ma bộ lạc này sợ hãi, đi lên trước, cúi đầu trước hư không, cao giọng hỏi.
Ầm ầm! Chiến thuyền hạ xuống, từ trên mũi tàu, một người đi ra, từng bước một đạp không mà xuống.
Người tới chính là Cổ Trần.
Phía sau hắn có hai vị thanh xuân thiếu nữ đi theo, là song bào thai tỷ muội Li, Lạc.
- Ta, đến từ Bách Man sơn, Hoang Cổ nhất tộc vương, nghe nói đồng tộc ở Hỗn Loạn Thiên Uyên đang bị dị tộc giết hại, nô dịch, nuôi nhốt, trong lòng tức giận khó bình, cho nên suất lĩnh tướng sĩ Vương tộc đến đây tiêu diệt dị tộc, giải cứu hàng tỷ đồng bào Nhân tộc ta đang bị nô dịch lấn ép.
Một câu của Cổ Trần, truyền khắp toàn bộ Viêm Ma bộ lạc, khiến mấy chục vạn người bên trong bộ lạc sôi trào, chấn kinh, vui mừng quá đỗi.
Có Vương tộc đến, hơn nữa còn là một vị vương vô cùng cường đại, tự mình suất lĩnh tướng sĩ Vương tộc đến đây giải cứu nhân tộc bọn họ nơi này.
- Hoang Cổ Vương tộc?Trên thành, vị tộc trưởng kia nghe Cổ Trần nói lời này, sắc mặt phức tạp, nội tâm tuôn ra một loại đắng chát chi tình.
Hắn biết, Cổ Trần đến, vị trí tộc trưởng bộ lạc của mình xem như chấm dứt, toàn bộ bộ lạc đều sẽ rơi vào vị trong tay Nhân Vương này.
Nếu như không theo? Nhìn lại Thiên Tinh tộc xuống tràng, mấy vạn chiến sĩ trong thời gian ngắn trực tiếp bị giết sạch sẽ.
- Ta, muốn dẹp yên dị tộc nơi này, vì Nhân tộc mà xây dựng một phiến sinh tồn tịnh thổ, chư vị đồng tộc, có bằng lòng đi theo cô vương hay không, vì Nhân tộc mở rộng lãnh thổ?Mỗi chữ mỗi câu Cổ Trần nói, toàn thân tản ra một cỗ khí tức cường đại, tràn ngập Vương giả uy nghi, làm cho tất cả mọi người cảm thấy một cỗ uy áp bàng bạc.
Hắn, tự xưng cô vương, là muốn mang tới cho Hỗn Loạn Thiên Uyên Nhân tộc một tín hiệu cường đại.
Vương tộc của ta, muốn quân lâm phiến cương vực này, bất luận dị tộc nào đều sẽ bị bình định, bất luận sức phản kháng gì cũng đều bị trấn áp.
Đây là tín hiệu Cổ Trần đưa ra, để bọn hắn hiểu, hắn đến, là vì Nhân tộc, mà các ngươi chỉ có một con đường, chính là thần phục, về với Vương tộc.
- Quả nhiên!Tên nam tử kia thở dài một tiếng, quay đầu nhìn vô số