Một viên sát tướng như này, đối với hắn thậm chí cả bộ lạc đều lợi ích lớn.
- Cẩu thí sát tinh, nhìn bổn tọa trấn sát hắn!Phong tộc Niết Bàn chủ tướng kia nổi giận, hét lớn một tiếng, chấn tỉnh những Phong tộc chiến sĩ đang lâm vào trong sự sợ hãi kia.
Mặt hắn lộ sát cơ, quát lạnh nói:- Câu Trần, đi ra đánh một trận, bổn tọa muốn đem đầu và hài cốt của ngươi treo trên Phong tộc chủ thành răn đe.
- Lên, làm thịt hắn!Ra lệnh một tiếng, hai bóng người cùng nhau bay lên không trung, phong bao đáng sợ xung quanh đánh giết tới, xông về phía Câu Trần ở giữa không trung.
Hai đại Phong tộc Niết Bàn cường giả liên thủ đánh tới, phong bạo cuồn cuộn, doạ người vô cùng.
Nhưng đối mặt với hai Niết Bàn cường giả, mặt Câu Trần không hề đổi sắc, gương mặt trấn định, trong mắt lộ ra một loại niềm tin cùng ý chí không thể lay động.
- Câu Trần ta, ba tuổi tham gia chiến tranh bộ tộc, giết mười tên địch, năm tuổi chém giết ba mươi người của Phong tộc, sáu tuổi giết tám mươi tên, tám tuổi giết 200 người! Hắn mỗi chữ mỗi câu, thanh âm lộ ra vẻ sát phạt, lạnh lùng, khiếp người vô cùng.
Chỉ nghe Câu Trần cười lạnh nói:- Cho đến ngày nay, ta cũng không nhớ rõ mình đã giết bao nhiêu người, giết bao nhiêu dị tộc, các ngươi nói muốn giết ta, vậy hôm nay, ta lại giết thêm mấy tên.
- Cuồng vọng!- Càn rỡ!Hai tên Phong tộc Niết Bàn cường giả phẫn nộ, tức điên lên.
Gia hỏa này, đang khoác lác, vẫn là đang kích thích bọn họ, quá cuồng vọng.
Tiểu hài tử ba tuổi của Phong tộc bọn họ, tuy cũng có một số chiến lực, nhưng tuyệt đối không có khả năng tham dự chiến tranh bộ tộc.
Đáng tiếc, những thứ này Phong tộc vĩnh viễn không hiểu, đặc sau tường thành của Câu Trần bộ lạc, từng đứa bé, tay đều nắm binh khí, khuôn mặt nhỏ tràn đầy vẻ túc sát.
Bọn họ đang chờ đợi, chờ đợi tộc nhân phía trước, thời điểm thân nhân không trụ nổi, liền sẽ không chút do dự vung đao binh tới trợ giúp.
Bất kể là lão nhân, nữ nhân, đều tới, trừ một vài đứa nhỏ gào khóc đòi ăn, một số lão tộc nhân đi không được mới nằm trong phòng.
Những người còn lại, có thể tới đều sẽ tới, vì tham gia chiến tranh bộ tộc.
- Ha ha ha! Câu Trần đột nhiên ngẩng lên trời cười to, trong mắt tràn đầy xem thường, châm chọc nói:- Dị tộc cũng là dị tộc, không phải chủng tộc ta, sao có thể hiểu được huyết khí cũng ngạo cốt của Nhân tộc chúng ta.
- Hôm nay, ta sẽ khiến các ngươi có đến mà không có về.
- Các tộc nhân, theo ta giết sạch những thứ dị tộc này.
- Giết!Câu Trần rít lên một tiếng, trong tay bỗng nhiên cầm ra một cây lôi thương kinh khủng, tia điện bạo phát sáng rực, đánh xuyên thân thể lượng lớn tộc nhân Phong tộc.
- Lôi đình chi lực?Cổ Trần kinh ngạc vạn phần, hai mắt sáng rực nhìn qua bóng người cường thế phía dưới, trong tay vậy mà nắm một cây lôi thương.
Không sai, cái kia chính