Chương 90: Tiệc Mừng Chiến Thắng
Buổi tối.
"Để ăn mừng thắng lợi của chúng ta.
Mời tất cả nâng ly....!!!" Roland nâng ly thủy tinh chứa rượu lên, nói.
"Cạn ly...!!!"
Tối hôm nay là bữa tiệc mừng chiến thắng được Roland bỏ tiền ra tổ chức (còn tiền đó ở đâu ra thì ông ta không nói), chỉ để chiêu đãi cho toàn bộ thành viên nhóm và tổ đội anh hùng bao gồm cả Marin.
Trong bữa tiệc này ai ai cũng mặc những bộ Âu phục quý phái, lịch lãm.
Dĩ nhiên, những thành viên đến từ các thế giới cổ trang như Cao Thiết, Tần Tử, Lý Long và Akira cũng không phải ngoại lệ.
Vì thế nên nhiều tình huống oái oăm đac xảy ra.
Tần Tử: "Cái bộ đồ này sao mà nóng quá!"
Akira: "Thật, nóng nực khó chịu kinh khủng!"
Tần Tử: "Vậy mà sao những người kia lại trông chẳng có vấn đề gì hết vậy?"
Cao Thiết: "So với nhiệt độ trong lò rèn thì chút nóng nực này có xá gì."
Lý Long: "Đối với tôi, mặc gì cũng được."
Tần Tử: "...!..."
Akira: "...!..."
Calryn "Ngừng than vãn đi, từ nãy giờ có mỗi hai người là kêu than thôi đấy.
Đàn ông con trai gì mà lèm bèm mãi.
Đúng không Meli...!À, Monica?"
"Hả..? À ờ...!Phải!" Cô gái tên Monica đáp.
Cô ta có nước da nâu sậm, tóc hai bím màu bạch kim, đôi đồng tử lục lam sáng cùng một chất giọng ngọt ngào.
Không cần nói chắc ai cũng biết Monica đây chính là Melina cải trang rồi!
Để tiện cho việc tham gia tiệc mà không muốn ai nhòm ngó - dù nội bộ người ở đây đều biết Melina là quỷ tộc hết rồi, Roland đã cải trang cho Melina và đặt cho cô một thân phận khác là học viên không chính thức của ông ta.
Cũng phải cảm ơn cái thời trai trẻ đầy nhiệt huyết của vị Hiền Triết đây.
Trước kia vì cảm thấy chán chường với những tiếc học dài đằng đẳng mà kiến thức nhận vào thì lại chẳng có bao nhiêu - cũng một phần vì khi đó Roland hầu như đã học hết toàn bộ mớ kiến thức khổng lồ của Đế quốc - thế nên Roland quyết định báo...!bỏ nhà đi du hành.
Trong khoảng thời gian đó Roland đã đi qua nhiều quốc gia khác nhau trên khắp lục địa.
Lão ta gặp và kết bạn nhiều vô số kể.
Chính vì vậy, lấy đại thân phận là học viên không chính thức cho Melina là chuyện rất đơn giản.
Dù gì thì cũng chẳng ai rảnh để bỏ thời gian ra điều tra.
Bason: "Thầy, để Melina dự tiệc như này có ổn không?"
Roland: "Đừng lo về chuyện đó, tài cải trang của thầy em vốn hiểu rồi mà, sẽ không có ai để ý đâu.
Vả lại, thầy đã tung tin về mỏ khoáng thạch anh lam cho nội bộ quý tộc và hoàng gia biết rồi, họ hiện giờ chắc đang nháo nhào lên hòng tìm cách thu lợi về cho bản thân nên không có thì giờ quan tâm chúng ta đâu!"
Bason: "Thầy không lo sao, để họ chiếm hết cả mỏ khoáng như vậy?"
Roland: "Ôi dào, quan tâm chi chuyện đó.
Bởi đám quý tộc có gom được bao nhiêu đi chăng nữa thì phần lớn cũng lại sẽ chảy về túi ta thôi, coi như nhờ đám đó khai thác không công dùm thầy vậy!"
Thân là trung tâm tri thức của cả Đế quốc, Tháp Ma Thuật sở hữu cho mình một lượng lớn những giám định sư có thâm niên trong ngành, những giám định sư có trách nhiệm "giám định" và phân tích những loại vật phẩm trang bị hoặc khoáng sản khi được yêu cầu xem thử tốt xấu ra sao.
Đám quý tộc của Đế quốc khi khai thác thành công thạch anh lam thì cũng cần phải có người giám định để xem thử chất lượng của quặng như thế nào, và tất nhiên chúng đâu thể nhờ ai khác ngoài Tháp Ma Thuật.
Thật ra, những quý tộc này hoàn toàn có thể tự mình giám định nếu như có đủ kiến thức chuyên môn hoặc thuê giám định sư ngoài Tháp Ma Thuật.
Khổ nỗi, số lượng quý tộc có hiểu biết về các loại mỏ quặng chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Còn chưa kể với trình độ nghiệp dư đó của chúng thì việc kiểm định những quặng sắt thép thông thường thôi đã là quá sức rồi chứ đừng nói tới khoáng thạch chất lượng cao như thạch anh lam.
Còn thuê giám định sư bên ngoài.
Những giám định sư bên ngoài lấy giá rất mắc, có khi còn mắc hơn tới tận năm lần lúc thuê của Tháp Ma Thuật.
Chỉ sợ chưa biết chất lượng quặng như thế nào thì đã lỗ chỏng vó rồi!
Vì không thể mạo hiểm như vậy nên những quý tộc kia dù không muốn nhưng vẫn phải cắn răng mang đến cho Tháp Ma Thuật giám định.
Mà đã vào giang sơn của Roland rồi thì có muốn hay không thì cũng xác định trước tinh thần là bị ăn chặn đi thôi.
Vậy là Roland chỉ việc ngồi rung đùi thôi thì đống thạch anh lam đó cũng sẽ chảy vào túi lão,