Editor: Lâm Tuyết Thần (Rainie Bomkum)
Mộc Thủy Vân xoa cằm quan sát kỹ khí tức giữa hai người, võ đài rộng rãi to bằng một cái sân đá banh, bất luận luận võ lên trời xuống đất thế nào, đều có thể đầy đủ triển khai.
Hai người đối lập trong nháy mắt, dưới võ đài khắp nơi oanh động, trong số những danh môn kiếm phái thì đệ tử Thanh Mộc Phái chiếm nhiều nhất, thấy Đại sư huynh Trác Nhân khí thế uy lẫm, hết thảy đệ tử lập tức hô hào tiếp sức.
"Đại sư huynh, chúng ta yêu quý ngươi! Đem tiểu cô nương Thiên Huyền Môn kia ném xuống võ đài đi!"
"Đại sư huynh cố lên! Nếu thắng Thiên Huyền Môn, Thanh Mộc Phái chúng ta trên đại lục sẽ càng thêm hào quang vô hạn!"
Trác Nhân liếc mắt nhìn các đệ tử hoan hô dưới đài, trong lòng kiêu ngạo đánh thẳng đầu óc, càng thêm làm càn nở nụ cười: "Bắt đầu đi!"
Tiếng nói vừa dứt, chỉ thấy toàn bộ võ đài bị một mảnh lam sắc rực rỡ bao phủ, làm cho mọi người giật nảy mình, đây là...
"Băng Tiêu Kiếm Pháp!" Dương Vạn Lý bị kinh hãi một phen, Thiên Huyền Môn tam đại chí bảo Băng Tiêu Kiếm Pháp lại truyền cho cô gái này? Hắn lập tức nhìn về phía Thanh Yên: "Băng Tiêu Kiếm không phải đã bị Thanh Linh mang đi sao? Đồ đệ của ngươi sao còn có thể triển khai Băng Tiêu Kiếm Pháp?"
"Xì xì, ai nói không có Băng Tiêu Kiếm liền không thể sử dụng Băng Tiêu Kiếm Pháp chứ." Thanh Yên không nói gì, muốn tu luyện Băng Tiêu Kiếm Pháp, cũng là toàn môn vinh quang, tuy rằng Băng Tiêu Kiếm ở trong tay Thanh Linh, thế nhưng kiếm quyết là ở trong môn phái, hơn nữa Hoa Ngưng tư chất cũng là trải qua chưởng môn cho phép, mới giao cho nàng Băng Tiêu Kiếm Quyết vinh quang. Đệ tử Thiên Huyền Môn tu luyện kiếm pháp, đa số đều là Băng Tiêu Kiếm Quyết chi nhánh, nếu không nắm rõ kiếm quyết, căn bản rất khó tu luyện, thế nhưng Hoa Ngưng thiên phú trác tuyệt, đây là sự thật không thể chối cãi. Chưởng môn phá lệ đem Băng Tiêu Kiếm Quyết giao cho nàng tu luyện, ý đồ bồi dưỡng truyền nhân thứ hai của Băng Tiêu Kiếm Trận, nàng là sư phụ của Hoa Ngưng, đương nhiên vì đồ đệ kiêu ngạo.
Khi nhìn thấy mảnh lam quang kia, Mộc Thủy Vân đương nhiên sẽ không buông tha thời cơ, đem toàn bộ giao chiến tình cảnh hội tụ với tâm, ý đồ hấp thu kiếm đạo tinh túy, tuy rằng bọn họ chỉ là đệ tử, nhưng nàng hiện tại cũng không phải đệ tử của ai, chỉ có thể tính là newbie sơ cấp.
Hoa Ngưng giống như nhìn thấy tâm tư Mộc Thủy Vân, mỗi một lần ra chiêu đều rất rõ ràng, cùng lúc đó cũng tìm cơ hội biến ảo chiêu thức chống lại mấy kiếm khí lạnh lẽo từ đối diện kéo tới, trên trán mồ hôi hột nhỏ xuống. Nàng xoay tròn, như một con bạch yến linh xảo, trường kiếm trằn trọc vung lên, hoá giải từng kiếm khí đang nghênh đến.
Trác Nhân ngưng lại hai mắt, đột nhiên lui về chỗ cũ, dưới ánh mắt không rõ của mọi người, thanh kiếm cầm trong tay thụ ở trước ngực, cạch một tiếng, từng tầng từng tầng ánh sáng màu xanh nhạt từ thân kiếm khuếch tán ra, từ nhạt đến đậm, từ từ mở rộng, lam quang lại giống như biển cả mênh mông, thời gian khuếch tán tôn lên thân kiếm lay động, hoàn toàn mông lung huyễn hoặc.
Trên đài tình cảnh lần lượt biến ảo, trong mắt mọi người đột nhiên hiện lên hình ảnh, là một mảnh sâu thẳm trong rừng rậm, nổi lên từng mảng từng mảng hào quang màu xanh, mỗi một mảnh hào quang đều tràn đầy sức mạnh sắc bén không gì sánh kịp, phóng tầm mắt qua, quả thật kinh mù tất cả mọi người!
Chỉ thấy mỗi một phiến lá trên đại thụ, đều mang mãnh liệt thanh mang, giống như vô số lợi kiếm, dưới ý niệm khởi động của nam tử, dồn dập thoát ly ràng buộc, hóa thành vô số quang ảnh, ác liệt nhanh chóng hội tụ hướng Hoa Ngưng phóng đến!
Mộc Thủy Vân khiếp sợ, đây chính là kiếm pháp chí cao của Thanh Mộc Phái hả? Tụ tập sức mạnh của thiên nhiên, mỗi một phiến lá đều tràn ngập khí tức tự nhiên lại bao trùm kiếm đạo tinh túy, lá cây chính là kiếm, dưới vô số kiếm chiêu bức bách, có thể còn sống hay sao?
Lúc Mộc Thủy Vân và Giang Nam đang vì Hoa Ngưng lau mồ hôi, Hoa Ngưng chỉ thản nhiên nở nụ cười, dưới tầm mắt mọi người, giơ kiếm ở trong tay lên cao, thân kiếm thạc trường, kim quang nội liễm, thay vào đó là một tầng lam nhạt thuần khiết.
Đỉnh trời lập tức phong vân biến sắc, làm mọi người lần thứ hai khiếp sợ thất sắc, trái tim suýt nữa bạo tạc ngừng đập!
Ánh sáng màu lam giống như hải dương mênh mông, mọi người nhìn quang ảnh sau Hoa Ngưng, phảng phất như thân thể trầm vào trong nước biển mát mẻ, đương nhiên không phải du lịch, mà là cảm thấy toàn bộ Vạn Lý Sơn trang đều đầy rẫy một luồng hải triều mãnh liệt, triều ý khuếch tán, chống đối vô số nhuệ kiếm sắc bén, hóa thành vô số băng sương, đem hết thảy nhuệ kiếm toàn bộ đông lại!
Thuộc tính Băng Tiêu Kiếm Pháp là Thủy, lại có thể so với băng sương, đều là cội nguồn làm lạnh. Lúc trước, Thanh Linh khế ước Băng Tiêu Kiếm suýt nữa bị đông cứng chết, đây là sự thật không thể chối cãi, mà Thanh Linh dung hợp Bắc Lăng Thần Hỏa mới có thể khiến cho băng hỏa hòa vào nhau, thay đổi nguyên tố Thuỷ của Băng Tiêu Kiếm, biến thành băng hỏa hai tầng.
Thế nhưng Hoa Ngưng không có kỳ ngộ khế ước thần hỏa, cho nên nàng hiện tại triển khai chỉ có chiêu thức băng hàn trong Băng Tiêu Kiếm Pháp.
Thanh Yên vì lẽ đó sốt sắng lên, không có Bắc Lăng Thần Hỏa bao trùm áp chế, Băng Tiêu Kiếm Pháp càng có thể phát huy đến mức tận cùng!
Hoa Ngưng triển khai một chiêu vạn đạo băng sương khí này, làm Mộc Thủy Vân không khỏi nắm chặt song quyền, tròng mắt chấn động triệt để đánh vỡ khoả tâm bình tĩnh, Băng Tiêu Kiếm Pháp là kiếm pháp giúp Thanh Linh thành danh, nàng tự nhiên đã nghe Dương Thiên nói qua, nhưng uy lực này một khi triển khai, càng làm nàng ngóng trông. Tình cảnh này quả thật so với điện ảnh ma huyễn mà nàng xem qua còn muốn rực rỡ màu sắc hơn, Hoa Ngưng tu vi thánh cấp, đã có thể bày ra uy lực như vậy, nếu dùng sức mạnh tôn cấp đỉnh cao triển khai Băng Tiêu Kiếm Pháp, khi đó, sẽ là tình cảnh chấn động nào đây?
Nhìn Trác Nhân đối diện sắc mặt tái xanh, Hoa Ngưng híp hai mắt lại, thời khắc cả người bay lên, tung kiếm xoay ngang, vô số băng sương khí còn đọng lại trên không trung lập tức rung chuyển, sức mạnh vô song đã hội tụ thành một đoàn, chen lấn nhau đánh thẳng nam tử, tình cảnh nhất thời rực rỡ không gì sánh kịp!
Cảm thụ phía trước vô