Dưới sự k1ích thích luân phiên của ma rồng Ri nhỏ, Vưu Hạ quyết định rời giường muộn một chút, chờ hắn rửa mặt xong xuống dưới lầu thì trước cửa đã đứng một loạt vài cái người ứng tuyển.
Cách cửa kính, hắn qua loa mà nhìn lướt qua, ba nam ba nữ vừa đúng sáu người.
Hôm qua mới vừa ra thông báo tuyển dụng thông tin, ngày hôm nay liền có sáu người lại đây phỏng vấn, có thể thấy được ở phố Thyliocer lưu lượng dòng người quả thật không tồi.
Vưu Hạ cảm khái đi mở ra cửa kính, khiến người ứng tuyển đi vào.
Vì để cho bầu không khí hiện ra càng trang trọng nghiêm túc một chút, hắn còn cố ý bật lên trên trần bốn tầng đèn treo.
Khi cái đèn trần thuỷ tinh cỡ lớn này được bật lên, cả tiệm khắp nơi đều bị lấp lánh ánh sáng vây kín, mấy người đến phỏng vấn đều không nhịn được phát ra tiếng hít sâu cùng thán phục không thôi.
Vưu Hạ đi vào quầy thu ngân, mở ra chiếc ghế tựa ngồi xuống, từ trong nhẫn không gian lấy ra bút máy cùng một cuốn sổ ghi chép đặt ở trên quầy, sau đó mới bắt đầu chính thức mà đánh giá nhóm sáu người đầu tiên tới phỏng vấn.
Hắn trước nhìn thoáng qua chính là đứng tuốt ngoài rìa người phụ nữ.
Ngoại trừ bị đối phương nở nang dáng vẻ bề ngoài cùng với một đầu tóc cuộn sóng lớn mà hấp dẫn lực chú ý của Vưu Hạ hơn vẫn là nàng có một đôi mắt màu tím tràn ngập mê hoặc.
Ở nơi không có kính áp tròng, Vưu Hạ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy có người mang theo đôi mắt màu sắc này.
Người phụ nữ tóc quăn cảm giác được ánh mắt của hắn nhìn kỹ, giơ giơ lên đuôi lông mày dài nhỏ, cho thêm cái ngả ngớn lại tự tin nụ cười, tròng mắt khi mỉm cười còn hơi dập dờn bồng bềnh hình dạng.
Bị ném cho cái ánh mắt hớp hồn Vưu Hạ có chút lúng túng, lập tức dời ánh mắt nhìn những người khác.
Năm người còn lại so sánh với người phụ nữ tóc quăn thì khí chất hiện ra bình thường một chút, bất quá bởi vì hắn đang tuyển nhân viên buôn bán điều kiện tuyển chọn có viết cần "Ngũ quan đoan chính" cái yêu cầu này, cho nên người tới phỏng vấn không quản tuổi tác lớn hay nhỏ, mọi người ở vẻ bề ngoài tổng thể vẫn rất ổn.
Vưu Hạ đối với bọn họ khẽ mỉm cười, ngữ khí ôn hòa nói: "Chuyên gia trang điểm liền xếp phía sau, trước tiên sẽ phỏng vấn người ứng tuyển nhân viên buôn bán, ai muốn là người thứ nhất tiến lên đi ra tự giới thiệu chính mình một chút."
Cơ hồ là hắn vừa dứt lời, một vị ăn mặc có thể diện trung niên nam sĩ đứng ra, tháo xuống cái nón làm một cái lễ chào, nói tiếp: "Vậy thì từ ta bắt đầu trước đi, chào ngài."
Nam nhân nhìn qua ước chừng có bốn mươi tuổi, màu nâu đậm tóc ngắn được chải vuốt chỉnh tề, vừa nhìn rất giống một cái được giáo dục học tập tốt thân sĩ.
Mà thực tế thì Vưu Hạ nghe xong hắn kể ra những việc từng làm, cũng cảm thấy đối phương quả thật là người có chút bản lãnh.
"Ta gọi Goro, từng ở Lạc Tư thành tổng thương hội làm hơn sáu năm nhân viên hành chính chủ yếu là phiên dịch, sau đó liền nhận được lời mời từ Trala người lùn thương hội thành nhân viên hành chính ngoại giao của bọn họ, trong lúc làm hai công việc này, ta đi qua nhiều thành phố cùng thương hội, đi qua vài cái chủng tộc quốc gia cùng nơi giao dịch, bước chân của ta trải rộng phía tây lục địa mỗi cái thành thị, mãi đến gần đây nhất ta liền chán ghét cái loại cuộc sống không yên tĩnh này, cho nên ta mới từ chức về định cư tại Lạc Tư thành."
Nam nhân trung niên chậm rãi mà nói, "Khi làm hai công việc trước khiến ta có nhiều kinh nghiệm và từng trãi, hiện tại ta không chỉ có thể tinh thông trên lục địa này ngôn ngữ thông dụng cùng bốn quốc gia Nhân tộc ngôn ngữ của mình, còn học được ngôn ngữ của người lùn, ngôn ngữ người thú, cùng biết một chút ngôn ngữ của quốc gia dưới lòng đất."
"Và bởi vì ta từng phụ trách tiếp đón chăm sóc qua một vị tuổi già bệnh tình nguy kích pháp sư, cùng nàng vượt qua cuối cùng một quãng thời gian, được nàng dạy cho một ít tiếng tinh linh cổ."
"Cho nên ta có thể đảm bảo, nếu như ngài đồng ý tuyển chọn ta, như vậy tương lai phần lớn khách hàng đi đến cửa hàng của ngài, ta đều có thể khiến bọn họ cảm thấy thả lỏng dùng phương thức chiêu đãi thân thiết nhất dành riêng cho bọn họ."
Vưu Hạ chính mình hiện tại cũng đang học tập tiếng tinh linh cổ, biết rõ loại ngôn ngữ này khó khăn như thế nào, vừa khó đọc lại rất phức tạp cho nên khi nghe đến Goro có thể am hiểu nhiều loại ngôn ngữ như vậy, đồng thời còn biết chút tiếng tinh linh cổ, thực làm hắn rất kinh ngạc cùng bội phục.
Theo lý thuyết, nếu đối phương dám ở trước mặt một tinh linh như hắn nói biết tiếng tinh linh cổ, vậy thì khẳng định là không sợ bị kiểm tra.
Mà để ngừa vạn nhất, Vưu Hạ vẫn là làm bộ lơ đãng dùng tiếng tinh linh cổ hỏi hắn: "Quid Adhibere (Vì sao lại đến ứng tuyển)?"
"Quia de summo stipendio (Bởi vì tiền lương cao).
" Goro bình tĩnh trả lời.
Vưu Hạ: "Ngài có thật nhiều học thức cùng kinh nghiệm, sẽ không thiếu lời mời lương cao hơn đi?"
"Có lẽ là có, mà đều là công việc cũ." Goro trã lời: "Ta không muốn tiếp tục làm công việc ở thương hội, hiện tại ta chỉ muốn tìm một công việc ổn định và quan hệ giao tiếp tương đối đơn giản, ngài đưa ra chức vị chính là ta mong muốn."
"Được, tiên sinh." Nghe xong câu trã lời của hắn, Vưu Hạ giơ giơ lên khoé môi, rất nhanh liền giả vờ bình tịnh mà cất đi nụ cười: "Mời ngài ở bên cạnh chờ đợi một chút, sau khi phỏng vấn kết thúc ta liền nói kết quả cho ngài."
Đối với một vị trung niên tư thái ổn định, tinh thông nhiều ngôn ngữ, mà còn có kinh nghiệm nghề nghiệp tương tự, Vưu Hạ thật ra rất hài lòng, cứ việc ngoài miệng nói chờ chút, mà thực tế tâm lý từ lâu đã ấn tại đối phương trên đầu vài cái chữ in đậm "Hạ Chi Lâm nhân viên".
Lập tức ánh mắt của hắn lần thứ hai nhìn về những người tới phỏng vấn: "Vị kế tiếp, mời tới."
Có người thứ nhất lý lịch cao cấp hào quang làm mẫu ở phía trước, Vưu Hạ hỏi ra vài cái vấn đề sau đó, bầu không khí một lần phi thường lặng im.
Đợi hơn hai phút.
Một người trong đó mặc tấm khoác vai màu nâu, đầu tóc xoăn đẹp trai thanh niên mới lấy hết dũng khí đứng ra tự giới thiệu mình một phen.
Vị này làn da hơi đen thanh niên có một cái tên tràn ngập ngoại quốc phong tình, gọi Ô Tư.
Ô Tư mặc dù không có phía trước vị kia phong phú hành nghề kinh nghiệm, mà xuất thân cũng coi như không tệ.
Theo như chính hắn nói, hắn đến từ quốc gia gần biển tên là Ylan quốc sống trong gia đình giàu có, sau khi trưởng thành ở Ylan quốc tại một nhà quý tộc làm qua một đoạn thời gian thầy dạy kèm tại nhà, sau đó vì không am hiểu đối phó đứa nhỏ, liền tuỳ hứng từ đi công việc, thành một người sưu tập dân ca du khách đi khắp nơi.
Hiện tại vị thi nhân này muốn làm cái nhân viên bán hàng.
Vưu hạ cảm thấy được cùng nghề nghiệp này liên quan còn rất lớn, có ý định nhiều kiểm tra đối phương một ít liên quan việc chào hàng sản phẩm cùng nội dung hàng hóa.
Có lẽ là quanh năm ở bên ngoài du lịch, cho nên Ô Tư kiến thức cũng rất rộng rãi, đối mặt với một ít câu hỏi tương đối xảo quyệt của Vưu Hạ cũng hầu như là trã lời trấn định tự nhiên, cho người nghe một loại cảm giác thẳng thắn, thành thạo điêu luyện cảm giác.
"Ngài tình huống ta cũng đã biết, mời qua bên cạnh chờ một chút." Hỏi xong câu hỏi, Vưu Hạ mỉm cười cho ra như lúc nãy lời đáp.
"Được, tiên sinh." Ô Tư cười híp mắt đứng ở bên cạnh Goro.
Vưu Hạ thanh thanh cổ họng: "Mời vị kế tiếp."
Kế tiếp hai vị cũng là đến phỏng vấn ứng tuyển vào chức vị nhân viên bán hàng, người phỏng vấn một nam một nữ, đều là người địa phương.
Vưu Hạ đơn giản hỏi bọn họ mấy cái câu hỏi, phát hiện hai người này cơ bản đọc và viết chữ phương diện này đều có vấn đề nghiêm trọng, hiển nhiên là trình độ không đạt tiêu chuẩn, chỉ là hướng về phía tuyển dụng thông báo bên trên tiền lương cao mà thử thời vận.
Không cùng bọn họ nói nhảm quá nhiều, phát hiện điều kiện không phù hợp sau đó, Vưu Hạ trực tiếp dùng lời nói đưa hai người kia đi.
Nhân viên bán hàng phỏng vấn xong xuôi, xếp sau là chuyên gia trang điểm.
Thí sinh chỉ có một vị tuổi tác cao lão phu nhân cùng vị kia tướng mạo xinh đẹp đôi mắt tím nữ sĩ.
Trước tiên đi lên trước chính là vị lão phu nhân kia.
Nàng mặc một thân buộc eo váy dài do người nhà làm có thêu hoa văn trắng đen, hoa râm tóc chỉnh tề búi lại phía sau đầu, tuy rằng cúi thấp xuống mặt mày, mà sẽ không khiến người khác cảm thấy nàng khiếp nhược tự ti, trái lại rất là thong dong tự nhiên, một bộ dạng như định liệu trước.
"Ta là Kerak câu lạc bộ nữ quản gia, ngài có thể gọi ta là Lạp Phù." Lão phụ nữ tự giới thiệu mình.
Vưu Hạ lộ ra một chút thần sắc kinh ngạc, Kerak câu lạc bộ không phải là kế bên cạnh đang kinh doanh câu lạc bộ hóa trang của Lucia phu nhân sao?
"Ngài là quản gia của phu nhân Lucia?"
"Đúng thế."
"Nếu ngài có một phần công việc tốt như vậy, tại sao còn muốn đến đây ứng tuyển chuyên gia trang điểm?" Hỏi ra câu hỏi này lúc đó, Vưu Hạ tâm lý đã có phỏng đoán của chính mình.
Lẽ nào Lucia phu nhân muốn mượn tay hắn bồi dưỡng một cái miễn phí chuyên gia trang điểm chuyên cung cấp cho câu lạc bộ của mình sử dụng?
"Ta đã cao tuổi." Lạp Phù chậm rãi giải thích, "Dù rất muốn tiếp tục duy trì trạng thái làm việc như trước, mà thực ra là ta đã nhiều lần nhớ lầm đơn của khách hàng, nhiều lần tính sai chi tiêu bữa tối, câu lạc bộ cách mấy ngày liền muốn tổ chức một lần vũ hội hóa trang, ta lại không có cách nào như trước quản lý và điều phối tốt