Vốn là hắn còn thấy nàng rất xinh đẹp, nhưng khi hắn nhìn thấy Mộ Thiên Tuyết, hắn liền cảm thấy nàng là rác rưởi! Đây mới là nữ thần chứ! Mà lại xinh đẹp đến có chút không thể tưởng tượng nổi? Nếu có thể lấy được một người phụ nữ như vậy, hắn sẽ trực tiếp bỏ bà vợ già ở nhà! Tuyệt đối không do dự, trả một nửa số tài sản của mình hắn cũng nguyện ý.
Mà hắn cảm thấy phụ nữ ấy mà, luôn yêu thích hư vinh, cộng thêm gia thế hùng hậu, ở trước mặt phụ nữ, cho dù là Mộ Thiên Tuyết loại nữ thần đẹp đến không thể nào đẹp được nữa, hắn vẫn có cảm giác ưu việt, hắn cảm thấy chỉ cần báo thân phận của mình ra hẳn là có thể thu hút sự chú ý của cô gái này.
Sau đó Trương Cường Đông lại giơ cái mặt mập của mình cười cười tiếp cận Mộ Thiên Tuyết.
"Mỹ nữ, thứ ta có là tiền, muốn bao nhiêu tùy thích."
Đương nhiên Diệp Thiên Dật cũng nhìn thấy cảnh này, hắn mặc kệ, không cần quản, bà chị này mạnh vô cùng, Diệp Thiên Dật không cần lo lắng nàng bị bắt nạt.
"Nếu không cút ngay trong vòng ba giây, ngươi sẽ chết!"
Mộ Thiên Tuyết lạnh lùng nói một câu.
"A... hahaha, cô em còn rất mạnh mẽ, ta thích, càng không nghe lời lão tử thì ở trên giường càng thoải mái."
Nói xong, Trương Cường Đông đã đưa tay ý định muốn chạm vào vòng ba của Mộ Thiên Tuyết.
Trong chốc lát, nhiệt độ xung quanh mấy cây số đột nhiên giảm xuống, tất cả mọi người không khỏi rùng mình, không biết chuyện gì xảy ra, bóng dáng Trương Cường Đông trong cửa hàng điện thoại di động lập tức đông cứng thành một tảng băng điêu khắc, động tác cũng bị đông cứng.
Mấy nhân viên cửa hàng bao gồm cả cô gái kia đều giật mình nhìn cảnh tượng này, cả đám không dám nhúc nhích.
"Muốn chết à!"
Khuôn mặt của Mộ Thiên Tuyết hiện lên vẻ sương giá, sau đó Trương Cường Đông đông cứng biến thành hư vô, một chút tro tàn không còn sót lại, như thể đã bốc hơi khỏi nhân gian.
Diệp Thiên Dật; "..."
Đệch!
Thực sự không thể trêu chọc bà chị này, quá mạnh rồi.
"Ngươi... điện thoại di động của ngươi."
Cô nhân viên cửa hàng xinh đẹp nơm nớp lo sợ đưa điện thoại tới.
"Cảm ơn."
Diệp Thiên Dật trả tiền sau đó cùng Mộ Thiên Tuyết bước ra khỏi cửa hàng điện thoại di động.
"Người kia chết rồi sao?"
Diệp Thiên Dật hỏi.
"Chết rồi."
Mộ Thiên Tuyết nhàn nhạt đáp, như thể cô đã làm một việc rất nhỏ.
"Ngươi cẩn thận một chút, ở thế giới loài người chúng ta việc giết người một cách trắng trợn không được cho phép, có thể dẫn đến rất nhiều phiền phức."
"Tại thời đại mà thực lực được coi trọng, mọi quy tắc sẽ bị phá vỡ bởi nắm đấm."
Mộ Thiên Tuyết nhàn nhạt nói một câu như nói điều gì đó nhỏ bé không đáng nói tới.
Diệp Thiên Dật đồng ý với lời của Mộ Thiên Tuyết, đúng vậy, hết thảy quy tắc trước mặt nắm đấm mạnh thì không đáng để nhắc đến, nàng xác thực có thực lực này.
"Nhưng tốt nhất đừng quá kiêu ngạo."
"Không ai trêu chọc ta, ta sẽ không đi trêu chọc người khác."
Mộ Thiên Tuyết lạnh nhạt nói.
"Ta biết."
Diệp Thiên Dật nhẹ gật đầu cũng không nói gì.
Mộ Thiên Tuyết mở hộp, lấy điện thoại bên trong ra.
"Làm thế nào để sử dụng nó?"
Nàng liếc Diệp Thiên Dật một chút hỏi.
"Thứ này ngươi chưa từng dùng qua, trong thời gian ngắn cũng không dạy được đâu, đi thôi, đến lúc ta tìm được chỗ ở cho ngươi rồi lại dạy cho ngươi, bây giờ mang ngươi đi vài mua bộ quần áo trước đã?"
"Ta có."
Mộ Thiên Tuyết thản nhiên nói.
"Ngươi xem một chút trên người ngươi mặc cái gì, nhìn lại mọi người trên đường mặc cái gì, mặc dù rất đẹp, nhưng rõ ràng nhìn ngươi không hợp, ngươi phải mua một ít quần áo hiện đại để mặc." Diệp Thiên Dật nói.
"Ta không có tiền."
Mộ Thiên Tuyết lại một lần
nữa rất ngay thẳng nói.
"Ta có, nhưng cái này..."
Sau đó Diệp Thiên Dật ho khan một tiếng, ý tứ kỳ thật khá rõ ràng.
Mộ Thiên Tuyết đương nhiên hiểu ý của Diệp Thiên Dật, duỗi tay ra, một chiếc nhẫn xuất hiện trong lòng bàn tay nàng.
"Cái này đủ không?"
Diệp Thiên Dật nhận nó.
"Đây chẳng lẽ là... Nhẫn không gian?"
Mộ Thiên Tuyết gật gật đầu.
Nàng thấy rằng Diệp Thiên Dật cũng không có không gian để chứa đựng Linh Khí, thân là võ giả, rất cần có một cái nhẫn không gian.
Diệp Thiên Dật thật sự là sảng khoái chết đi được! Bình thường nhẫn không gian chỉ một mét khối đã có thể bán được một triệu! Nàng cái này... Diệp Thiên Dật xem xét một chút, không gian hẳn là có chừng năm mươi mét khối? Cái này... Cái này cmn này lại là một bảo vật trị giá hàng chục triệu!
Diệp Thiên Nhi có một cái nhẫn không gian, mười mét khối, nàng dù thiếu tiền cũng không thể bán thứ này, nó đối với võ giả rất tiện lợi, mọi thứ mang theo đều có thể cất vào không gian giới chỉ này, mà có tiền cũng không dễ mua được, lúc đó nhà họ Diệp chưa bị tiêu diệt, cả nhà họ Diệp chỉ có một cái nhẫn không gian như vậy, bây giờ nó nằm trong tay Diệp Thiên Nhi, có thể tưởng tượng thứ này trân quý cỡ nào.
"Tạm được, một cái nhẫn không gian này miễn cưỡng có thể mua một ít quần áo."
Diệp Thiên Dật cười ha ha, nhanh chóng đeo nó lên ngón tay mình.
Sảng khoái!
"Ding... lừa gạt tiểu tỷ tỷ, hành vi chuẩn tra nam, giá trị cuồng ngạo +50000."
"Ding... độ thiện cảm của Mộ Thiên Tuyết đối với ngươi +1."
"Cảm ơn……"
Sau đó Mộ Thiên Tuyết nhàn nhạt nói với Diệp Thiên Dật.
Nàng thực sự không biết gì về nơi này, nhưng nàng chỉ biết rằng mỗi bộ quần áo của nàng đều được làm bằng Băng Tằm vạn năm, không thể phá hủy, khó bị sát thương bằng kiếm, miễn nhiễm với lửa và nước, một bộ quần áo trên người nàng quả xác thực trân quý hơn mấy ngàn cái nhẫn không gian, cho nên quần áo mà hắn muốn mua cho nàng trân quý nàng cũng thấy hợp tình hợp lý.
"Đi đi đi, dẫn ngươi đi mua quần áo mới."
Bên cạnh, đám người Vương Hiên bước ra ngoài, nhìn hai bóng lưng hai người Diệp Thiên Dật, Vương Huyền hơi hơi rùng mình một cái.
"Anh Hiên... Cô gái kia quá lợi hại, chúng ta..."
Vừa nãy bọn họ ở ngoài cửa đã tận mắt nhìn thấy những gì xảy ra bên trong.
"Tên Diệp Thiên Dật này đến cùng ở đâu tìm được một vị cao thủ như thế! Chết tiệt!"
Vương Hiên tức tối thở hổn hển, thế nhưng hắn không dám động.
...