"Đúng vậy, gia gia, Phàm ca, ta muốn tham gia cuộc thi Học Viện Tranh Bá năm nay!" Lâm Vi Vi lại một lần nữa kiên định nói.Cái gọi là cuộc thi Học Viện Tranh Bá, là cuộc tranh tài do người của các đại học viện trên Lam Tinh Cầu liên hợp tạo ra, cứ bốn năm lại được tổ chức một lần, dụng ý tăng cường giao lưu, khích lệ thanh niên tu luyện. Tu luyện giả 30 tuổi trở xuống đều có thể tham gia, mỗi học viện tuyển chọn trước 10 tuyển thủ cường đại từ trong nội viện, sau đó xuất phát đến học viện tổ chức để tiến hành thi đấu tranh bá.Năm nay, cuộc thi Học Viện Tranh Bá được tổ chức ngay ở Giang Nam học viện, kỳ hạn là vào hai tháng sau.Trên thực tế, hiện tại đại bộ phận học viện đã hoàn thành việc tuyển chọn nội viện, sắp xuất phát tiến về Giang Nam.Vì là học viện chịu trách nhiệm tổ chức, Giang Nam học viện có ưu thế ban tổ chức, vì vậy việc tuyển chọn nội viện còn chưa bắt đầu, ba ngày sau mới bắt đầu báo danh, trong một tháng tới sẽ tuyển ra 10 tuyển thủ cường đại nhất tiến hành dự thi.Cuộc thi Học Viện Tranh Bá có thể nói là thịnh hội để thiên kiêu các học viện tranh phong, cũng là thời cơ tốt cho bọn họ dương danh lập vạn.Mỗi một lần tổ chức cuộc thi Học Viện Tranh Bá đều sẽ có rất nhiều thiên kiêu cái thế thuận gió mà lên, mỹ danh truyền khắp thiên hạ.Chẳng qua, vì đây là thịnh hội để thiên kiêu các đại học viện tranh phong, vì vậy thực lực của người dự thi đều mạnh vô cùng, thực lực phổ biến đạt đến cửu giai, thậm chí ngay cả Siêu Phàm cảnh cũng sẽ xuất hiện.Cạnh tranh thảm liệt, mỗi một kỳ đều có không ít thương vong."Thế nhưng thực lực của ngươi mới chỉ thất giai, lại còn mới vừa mới tấn cấp!" Lâm Đạo Văn lo lắng nói."Không chuyện gì, quan trọng là tham dự, chủ yếu ta muốn dựa vào lần tuyển chọn này để tôi luyện võ nghệ của mình. Nếu có thể đánh thắng, tiến vào thập cường là tốt nhất, nếu như không được cũng không việc gì." Lâm Vi Vi kiên định nói."Trong lòng ngươi tự hiểu rõ là được!" Lâm Đạo Văn thở dài."Vi Vi, có gì cần cứ nói với Phàm ca, hiện tại Phàm ca là người giàu có!" Lâm Bắc Phàm sờ đầu nhỏ của nàng."Biết, Tiểu Phàm ca!" Lâm Vi Vi cười ngọt ngào.Ăn cơm tối xong, Lâm Bắc Phàm ở lại một lúc, trả lại bản bút ký đã mượn lúc trước, sau đó lại lấy đi một phần tư liệu lão đầu giấu riêng, ung dung chậm rãi trở về.Chợt phát hiện đã 11 giờ tối, hắn đổi phương hướng đi đến cửa hàng Thanh Bạch Nhân Gia."Hôm nay ngươi tới cực kì sớm!" Bạch Thanh Thanh đã đang xử lý nguyên liệu, nhìn thấy Lâm Bắc Phàm tới sớm như vậy, nàng tỏ ra kinh ngạc."Vừa rồi ta đi làm chút việc, tiện đường tới sớm." Lâm Bắc Phàm tự nhiên tìm một chỗ ngồi xuống.Tới đây nhiều lần, hai bên cũng coi như người quen, không còn quá khách khí."Hôm nay ngươi tới tương đối sớm, có thể còn phải đợi một lúc nữa." Bạch Thanh Thanh không quay đầu lại nói."Không sao, ta tự đọc sách trước vậy."Lâm Bắc Phàm mở tư liệu đã mượn được từ chỗ lão đầu tử ra, bắt đầu cảm ngộ.Quyển sách này chủ yếu ghi chép linh phù mới mà lão đầu tử nghiên cứu ra được, đủ loại công hiệu gì cũng có, nhưng nói thật đại bộ phận đều không có ích lợi gì.Tỉ như nói, có một loại tên là Chân Không Phù, có thể hút sạch không khí trong vùng xung quanh khoảng một phút.Nghe có phải rất lợi hại không?Nhưng kỳ thật, loại linh phù này chỉ hữu hiệu với người bình thường. Một ít tu luyện giả có thành tựu, cho dù chỉ là tu luyện giả nhất giai, bọn họ đã có khả năng không hô hấp trong hơn năm phút. Ngươi nói linh phù kiểu này có tác dụng gì?Mà lại trong một phút này, chẳng lẽ người ta không thể chạy đi sao?Còn có một Khống Nhân Phù, linh phù này như gân gà.Thực lực nhất định phải gấp đối phương 10 lần trở lên mới có thể khống chế đối phương.Nhưng mà thực lực đã chênh lệch gấp 10 lần, hoàn toàn có thể nghiền ép đối phương, vậy linh phù kiểu này có tác dụng gì?Nhưng