“Ryan của Thiên Ân học viện sao rồi?”“Ryan cũng thê thảm vô cùng, nghe nói hắn ta bị cửu giai ma pháp của đối phương làm chấn kinh, bắt đầu nảy sinh nghi ngờ với ma pháp chính mình từng học, lúc nói chuyện cũng có chút lộn xộn, hiện tại hắn ta còn không thể niệm chú.”Ma pháp sư không thể niệm chú còn là ma pháp sư sao?Ma pháp sư như vậy, tùy tiện kiếm một người tam giai cũng có thể đánh bại.Mọi người lại một lần nữa đáp lại bằng sự thương cảm, tiếc hận cho một thiên tài đã ngã xuống.“Còn có cửu giai luyện thể giả Từ Cường, nghe nói đối phương đứng im để hắn ta đánh, kết quả hắn ta đánh tới gãy tay của bản thân mà đối phương chẳng hề hấn gì. Lòng tự tin của hắn ta chịu đả kích nặng nề, hiện tại còn đang tự bế!”“Ai, lại là một vị thiên tài ngã xuống!”“Đạo tâm đã bị phá, rất khó có thể khôi phục lại!”“Đây chính là tâm ma!”…Lúc này Lâm Bắc Phàm lý trực khí tráng.Bởi hắn còn chưa đánh trả, là đối phương tự chỉnh sụp bản thân.“Thoáng cái tổn thất bốn vị thiên tài, cho nên tứ đại học viện đều điên rồi, bọn họ hoài nghi hắc y nhân bịt mặt này có âm mưu từ trước, là âm mưu chuyên đả kích thiên tài các học viện, làm tốt chuẩn bị kiếm lời trong trận học viện tranh bá sắp tới. Cho nên, bọn họ yêu cầu Giang Nam học viện phải gánh chịu trách nhiệm, bắt hắc y nhân bịt mặt lại, nếu không thật không cách nào giao phó!”“Còn có, mỗi một thành viên của các học viện đều cảm thấy bất an, sợ thiên kiêu của chính mình cũng gặp tai ương, yêu cầu Giang Nam học viện chúng ta phải bắt được hắc y nhân bịt mặt này. Cho nên mới xuất hiện tình huống như mọi người mới nhìn thấy.”Rốt cuộc mọi người cũng hiểu ra.Lâm Bắc Phàm lại cảm thấy buồn bực, cần gì phải hưng sư động chúng như vậy?Ta chỉ muốn tìm một người luận bàn mà thôi, thật sự không có âm mưu lớn gì hết. Kết quả bọn hắn quá không được việc, ta còn chưa dùng sức bọn hắn đã ngã xuống, này có thể trách ta được sao?Không phải ta đã lưu lại một mạng cho bọn hắn sao?Dựa vào những vết thương trên người bọn hắn, tìm mục sư chữa một ngày là khỏi, kết quả ai ngờ tâm lý của đám thiên tài này lại kém như vậy?Ta cũng rất vô tội có được không?Lâm Bắc Phàm yên lặng ăn xong phần ăn sáng, còn có một bát cơm chiên trứng thơm ngào ngạt, sau đó liền chuẩn bị về nhà.“Lâm Bắc Phàm, ngươi từ từ đã!” Bạch Thanh Thanh kéo Lâm Bắc Phàm lại.“Chuyện gì?” Lâm Bắc Phàm hỏi.Bạch Thanh Thanh nhỏ giọng nói: “Nghe nói có hắc y nhân bịt mặt, buổi tối ngươi chú ý một chút!”Lâm Bắc Phàm: “…”Lâm Bắc Phàm chậm rì rì từng bước từng bước mà trở về Lâm Chi Ốc.Thấy được bọn học sinh tuần tra, Lâm Bắc Phàm còn thân thiết chào hỏi bọn họ, bọn học sinh đáp lễ, không nghĩ tới hắc y nhân bịt mặt mà bọn họ đang tìm mới đi lướt qua người.Về tới nhà, thấy được Lâm Vi Vi đang lo lắng chờ mình.“Phàm ca, nhìn thấy ca thật sự quá tốt, muội còn tưởng ca đã xảy ra chuyện đây?” Nhìn đến chính chủ tới, Lâm Vi Vi thở phào nhẹ nhõm.“Muốn biết ta có gặp chuyện gì hay không, cứ sử dụng Thông Tấn Phù để liên lạc chẳng phải sẽ biết sao?” Lâm Bắc Phàm cười, đi qua xoa đầu nàng: “Hơn nữa người lớn sống sờ sờ như ta thì có thể xảy ra chuyện gì?”“Muội lo lắng Dạ Ma bắt ca đi!”“Dạ Ma?”“Chính là hắc y nhân bịt mặt đột nhiên xuất hiện tối hôm qua, bởi hắn xuất hiện vào ban đêm, thực lực cường đại lại vô cùng tà ác, chuyên môn đùa bỡn thiên kiêu, đánh vỡ đạo tâm của bọn họ, giống như đại ma vương, vì vậy chúng ta mới gọi như vậy!”Lâm Bắc Phàm: “…”Xin lỗi, ta thật không cố ý!Lâm Vi Vi lo lắng nói: “Tối hôm qua đột nhiên một hắc y nhân xuất hiện, chuyên môn ra tay với thiên kiêu của các học viện. Lúc ấy ca mới rời khỏi phòng của Bạch tỷ tỷ, cho nên muội lo lắng ca gặp phải hắn ta, như vậy sẽ rất nguy hiểm.”“Muội cũng nói tên Dạ Ma kia chuyên ra tay với thiên kiêu, muội nhìn xem Phàm ca có nào điểm giống thiên kiêu? Cho nên muội yên tâm, ca sẽ không sao đâu, cho dù hắn có nguy hiểm tới cỡ nào đi nữa cũng sẽ không tới tìm ca.” Lâm Bắc Phàm