Lúc này, Chu Nhiên lĩnh hội sâu sắc một câu nói: Cây không có vỏ chắc chắn phải chết, người không biết xấu hổ vô địch thiên hạ!Người này đã hoàn toàn lĩnh ngộ được chân lý từ những lời ấy!Người này chính là một đại gian thương, hơn nữa còn là một đại gian thương da mặt dày như tường đồng!Lão gia gia trong chiếc nhẫn thở dài: "Đổi đi, binh khí không có còn có thể tiếp tục chế tạo, nhưng nếu ngươi trở mặt với đối phương, sau này đừng mong có thể lấy được linh phù! Những linh phù này cũng rất có trợ giúp đối với linh hồn ta!"Chu Nhiên xoắn xuýt như cũ: "Nhưng mà sư phụ, phí tài liệu cũng rất đắt!"Lão gia gia: "..."Vì sư phụ, chịu chút thua thiệt nhỏ thì tính là gì?Chu Nhiên hít sâu một hơi, sau đó nói: " Được, ta đổi!"Trên mặt Lâm Bắc Phàm lộ ra nụ cười nhạt, hắn giơ ngón tay cái lên, hết sức vui vẻ nói: "Chu đồng học thật biết làm ăn, Lâm Bắc Phàm ta quyết định coi ngươi là bằng hữu!"Lông mày Chu Nhiên không ngừng giật giật.Vẫn là đừng, tên chuyên hố bằng hữu này!Sau lần giao dịch này, ta nhất định sẽ cách thật xa, không hẹn gặp lại!Dựa theo chỉ thị của sư phụ, hắn ta chọn một tấm linh phù có tác dụng tốt nhất với linh hồn, cũng không phải tam giai linh phù."Chu đồng học còn binh khí nào khác muốn đổi không? Tài liệu cũng được..." Lâm Bắc Phàm đổi một nhóm linh phù, cười híp mắt nhìn hắn ta.Chu Nhiên cảm giác trong lòng máy động, chẳng lẽ Lâm Bắc Phàm nghe được hắn ta nói chuyện với sư phụ?Lại đánh giá nhóm linh phù này, vì sao phần lớn đều có tác dụng với linh hồn?Hai giờ sau, Chu Nhiên thẫn thờ cầm hai mươi mấy tấm linh phù rời đi, để lại hơn phân nửa gia sản.Hắn ta thề, lần sau hắn ta sẽ không tới chỗ này nữa, cả đời cũng sẽ không.Lâm Bắc Phàm nhìn tài liệu và binh khí chất đầy bàn, cười híp mắt.Những thứ này thật sự không có tác dụng gì lớn với hắn, bởi vì hắn tùy tiện một kích đã có thể phá hủy toàn bộ đồ vật trên bàn, cho nên giữ lại thật sự lãng phí.Thế nhưng, phù văn trên đống binh khí trước mắt lại khiến mắt hắn sáng ngời.Bởi vì tựa hồ những phù văn này đều tới từ một thế giới khác, vừa vặn có thể bổ sung vào Vô Tự Thiên Thư của hắn.Bây giờ, số lượng phù văn cơ sở Lâm Bắc Phàm lĩnh ngộ được đã vượt qua ba nghìn năm trăm.Thoạt nhìn tốc độ không chậm, nhưng kỳ thực đã sắp gặp phải bình cảnh, bởi vì thời đại trước mắt chỉ có chừng ấy phù văn, Lâm Bắc Phàm đã sắp đi tới đoạn cuối của phù sư, muốn tiếp tục tiến bộ phải tự mình bổ ra con đường phía trước, lĩnh ngộ phù văn mới.Lúc này, phù văn đến từ một thế giới khác sẽ mang tới trợ giúp rất lớn cho hắn.Còn có hệ thống kiến thức của những nghề nghiệp khác cũng có thể bổ trợ cho hắn.Tỷ như, khí văn luyện khí sư sử dụng lúc chế tạo binh khí, đan văn luyện đan sư sử dụng khi luyện đan, chú văn ma pháp sư đã niệm khi khởi động ma pháp, còn có trận văn tu chân giả sử dụng khi bố trí trận pháp...Học được càng nhiều mới càng có thể suy luận, hoàn thiện pháp của chính mình.Lúc này, đã có hơn phân nửa học viện thiên kiêu tới nơi này, Giang Nam học viện trở nên vô cùng náo nhiệt.Cuộc tranh tài còn chưa chính thức bắt đầu, nhưng các thiên kiêu của đại học viện đã bắt đầu cạnh tranh, ba ngày hai trận ước chiến, sân quyết đấu trong học viện thường xuyên không đủ dùng.Dĩ nhiên cũng có một ít học viện không cách nào đi tới nơi này, bởi vì rất có thể bọn họ giữa đường gặp yêu thú, thậm chí là gặp yêu quái, cho nên chết ở nửa đường.Mỗi đợt Học Viện Tranh Bá đều có hơn mười vị thiên kiêu chết trên đường.Hy sinh to lớn như vậy, nhưng trừ phi gặp phải nguyên nhân không thể đối kháng, nếu không các đại học viện vẫn sẽ kiên trì tham gia.Bởi chỉ có như vậy mới có thể tuyển chọn ra thiên kiêu chân chính của Nhân tộc, dẫn Nhân tộc vượt mọi chông gai, tiếp tục đi tới trước trong thời đại nguy hiểm và kỳ ngộ cùng tồn tại này.Dĩ nhiên, bị chú ý nhất chính là thiên kiêu trên Thiên Kiêu Bảng.Bọn họ đang tiến hành cuộc tranh tài nhân vật phong vân, cũng là