Edit: Hanna
Tiết Thanh Linh lúc đầu nghe nương hỏi như thế, trong lòng đầu tiên là đột nhiên cả kinh, tinh thần hơi hoảng loạn một chút, sau đó con ngươi chuyển động, kéo tay nương cậu cố ý nói: "Nương, Thanh Linh đúng là có ý nghĩ muốn đóng cửa y quán, nhưng mà lúc muốn đóng cửa, khi đến y quán lại cảm thấy do dự. Đúng lúc nghĩ tới vụ cá cược với nương, thời hạn cá cược đúng ra còn những một năm đấy, lúc đó thua cuộc rồi đóng cũng không muộn mà."
Liễu Ngọc Chỉ vừa nghe cậu nói vậy liền thở dài một hơi, "Con đó con đó, nương còn cho rằng con nhất định sẽ đóng cửa đấy."
Hiện giờ Liễu Ngọc Chỉ nghe cậu không đóng cửa y quán nữa ngược lại cũng không thấy quá thất vọng. Hôm qua thấy Tiết Thanh Linh giọng nói khàn khàn, trong nước mắt đều là tuyệt vọng, giống như một con dao nhọn đâm vào tâm bà, khiến cho bà đột nhiên hiểu rõ chính mình đã tổn thương hài tử quá sâu. Rõ ràng bà nên là một người mẹ yêu thương cậu nhất, mà bà lại bức con trai mình đến thành như vậy, trong lòng bà cũng có ít nhiều cảm xúc lẫn lộn.
Liễu Ngọc Chỉ một mình ôm bảng hiệu Tể An đường trong phòng cả buổi chiều, nhớ lại rất nhiều chuyện trong quá khứ. Nghĩ đi nghĩ lại, bà đúng là nghĩ thông suốt không ít. Sau này hài tử muốn tiếp tục kinh doanh y quán vậy hãy cứ để cho nó mở cửa đi, bà cũng không phái người cản trở từ bên trong nữa. Trời sập đã có mẹ ruột của cậu là bà tới chống đỡ.
Về chuyện cho Tiết Thanh Linh lấy chồng... Tuy rằng Liễu Ngọc Chỉ ngoài miệng thúc giục, cũng có suy nghĩ muốn gả con út bảo bối của mình đi. Nhưng mà đến lúc chọn rể hiền, bà xem những thư sinh tài tử trong thư viện hay những thiếu niên lang anh tuấn được người ta giới thiệu, Liễu Ngọc Chỉ lựa tới lựa lui, trong lòng thấy thật muộn phiền, bởi bà cảm thấy chẳng ai trong đó xứng với hài tử nhà mình.
Chọn qua chọn lại không ai lọt vào mắt.
Vào thời điểm mấu chốt thực sự phải gả hài tử đi, bà làm mẹ đúng là có chút không nỡ.
Thôi bỏ đi, bà đành phải bỏ thêm một ít thời gian nữa đi chọn rể vậy, "Con mở y quán cũng được, vừa vặn nương tìm vị hôn phu cho con..." Vừa nói đến chuyện này, Liễu Ngọc Chỉ nở nụ cười, cũng không nghĩ tới chuyện y quán nữa mà dùng toàn sự chú ý đặt ở trên người Tiết Thanh Linh. Bà độ nhiên phát hiện nhi tử mình hôm nay thay một bộ đồ mới, nhất thời vui vẻ ra mặt: "Hôm nay lại mặc đồ mới nương làm cho con nha, đẹp lắm, quả nhiên là rất đẹp, hài tử nhà chúng ta mặc cái gì cũng đẹp hết..."
Tiết Thanh Linh nghe nương khen cả nửa ngày, thần sắc quẫn bách. Nghĩ lại chuyện hôm nay mình đã làm sau khi mặc bộ quần áo này càng xấu hổ đến nỗi hai má tỏa nhiệt. Cố tình mẹ cậu toàn tìm chủ đề nói chuyện về bộ đồ mới may, làm cho cậu đúng là không nhịn được giơ tay ôm hai má, nóng đến phỏng tay. May là trời tối, ánh nến chiếu rọi, nương không hẳn đã nhìn ra được thần sắc cậu hiện giờ.
"Nương, con hỏi nếu như... một năm sau, Tiết Thanh Linh thua ván cược, nương sẽ tìm một vị hôn phu như thế nào cho con?" Tiết Thanh Linh bám vào ống tay áo nương, muốn thăm dò một chút.
Liễu Ngọc Chỉ nghe cậu hỏi vậy, dĩ nhiên là không chút nghĩ ngợi nói: "Tất nhiên là một đại tài tử, nương nhất định sẽ chọn cho con một vị tài tử tài đức vẹn toàn, tướng mạo anh tuấn cực kỳ ưa nhìn."
Liễu Ngọc Chỉ lúc này nghe con trai mình đột nhiên hỏi vậy, trong lòng nổi lên hoài nghi, sao nhóc đơn thuần nhà bà hôm nay sao lại đột nhiên chủ động hỏi đến chuyện này? Trước đây thiếu nam thiếu nữ nhà khác xuân tâm nhộn nhạo, đứa nhỏ đơn giản nhà bà lại chỉ làm một mỹ nhân bướng bỉnh ngốc nghếch, xưa nay chưa từng hỏi qua những chuyện này, chỉ chăm chỉ trốn trong y quán học y thuật của nó, nấu dược liệu của nó, sao hiện giờ lại...
Chẳng lẽ cũng nghĩ đến chuyện lấy rồi? Có nghĩ tới là được rồi. Liễu Ngọc Chỉ kéo tay Tiết Thanh Linh qua, ôn nhu nói: "Đương nhiên nương cũng chỉ là xem giúp con thôi. Đến cùng chọn ai thì vẫn nên cho Linh Nhi con tự chọn lấy."
Trong phương diện kết hôn, Liễu Ngọc Chỉ rất là văn minh nhé. Tiết gia không thiếu tiền tài, không muốn bước vào nhà quyền quý, bà chỉ hy vọng con trai bà cũng có thể gả cho một người mà nó thích.
Thế nhưng người này cũng phải đủ ưu tú mới được.
"Nương, người quả nhiên thương con nhất. Chỉ là, nếu như... nếu như con thích người không phù hợp với tiêu chuẩn của nương thì làm sao bây giờ? Nếu hắn không phải tài tử..."
"Không phù hợp cũng phải phù hợp. Nếu không phải thì đi học. Muốn cưới hài tử của ta về nhà nhất định phải qua được mấy ải này của nương chứ..." Liễu Ngọc Chỉ tâm tâm niệm niệm muốn gả cho tài tử nhưng cuối cùng không gả được. Tuy rằng trong lòng có tiếc nuối, muốn để con trai gả cho một người vừa có tài vừa có học song chưa chắc đã như được ý nguyện bởi Tiết Thanh Linh không nhất định thích một tài tử. Liễu Ngọc Chỉ không phải chưa nghĩ tới, bà dĩ nhiên đã tính đến trường hợp này, thậm chí còn đã sớm nghĩ xong đối sách...
Nam nhân kia nếu không có tài thì phải đi học. Không chỉ như vậy, ngược lại nếu tài học hơn người thì bà sẽ mời người tới kiểm tra học vấn thi thư của đối phương, những phương diện như cầm kỳ thi họa cũng phải đạt tiêu chuẩn mới được.
Tiết Thanh Linh liếc nhìn sắc mặt mẹ mình miết, mơ hồ có chút lo lắng: "..."
"Đúng rồi, không nói những chuyện này nữa. Thanh Linh, con thành thật khai báo chuyện nhà bếp cho nương nghe, sao những ngày qua trù phòng chuẩn bị nhiều như vậy? Con kêu nhà bếp mỗi bữa chuẩn bị bảy tám món ăn đưa sang y quán, con trước đây đâu có ăn nhiều được như vậy? Nương cũng không biết hiện giờ Tiểu Linh Nhi nhà ta còn có sở thích làm heo béo nhỏ, cẩn thận ăn nhiều quá quần áo mặc không nổi nữa đâu..."
"Hay là con định lén đổi y quán thành tiệm cơm hả?"
Tiết Thanh Linh suýt nữa cắn phải đầu lưỡi mình, "Nương, không phải mà. Có đại phu mới tới y quán làm việc, con bảo nhà bếp làm chút cơm nước nên mới chuẩn bị thêm nhiều đồ như vậy..."
"Nhưng nương thấy con tiêu xài nguyên liệu nấu ăn như thế... Con đây là đãi một vị đại phu hay cả tá đại phu vậy?"
Tiết Thanh Linh thật sự bị nước miếng của mình sặc ho khù khụ, cậu giơ ngón tay chỉ vào mặt mình, "Nương nhìn xem nhi tử người có cái bản lĩnh thuê cả một tá đại phu sao?"
"Ầy ngược lại cũng đúng. Chỉ là nương rất tò mò về vị Bùi đại phu mới tới y quán của con nha. Nói nương nghe chút... nghe đâu lúc trước hắn còn trị bệnh cho phu nhân Trương viên ngoại hả? Đại phu tuổi trẻ y thuật cao siêu như người ta sao lại có thể bị nhóc ngốc nghếch như con lừa gạt về Hồi Xuân đường thế?"
"Con mới không đi lừa gạt đâu... Nương, để con kể cho nương nghe, y thuật của Bùi đại phu rất lợi hại nhé..." Tiết Thanh Linh chủ