Edit, beta: Hanna
Bùi Sơ tìm một gia đình mượn cái bàn và giấy bút, trực tiếp ngồi một ngõ phố náo nhiệt gần đó hành y hỏi chẩn.
Trong lòng hắn nghĩ ngày hôm qua trước cửa y quán Tứ Hòa Đường, nhiều người vây quanh xem trò vui như vậy, trong thị trấn cũng không ít người nhận thức hắn, chắc sẽ có người tới tìm hắn xem bệnh đi.
Kết quả làm hắn thất vọng rồi, ngồi đã được hơn hai chén trà nhỏ, cũng không ai tìm hắn xem bệnh.
【 đếm ngược tử vong của kí chủ: Hai canh giờ rưỡi 】
Bùi Sơ: "..."
Nhóm người vây xem ngày hôm qua đâu?
Nói muốn nhìn hắn dùng sáo trúc trị bệnh cứu người đâu?
Sao ngày hôm nay người đều không thấy!
"Ồ, đây là Bùi đại phu sao?" Lúc này một đại thúc mặc quần cộc đi ngang qua gian hàng của hắn.
Bùi Sơ ngẩng đầu nhìn lên phát hiện là đại thúc chừng bốn mươi tuổi ngày hôm qua từng thấy ở Dương gia, hẳn là một vị hàng xóm của Dương Bách Hằng. Vị đại thúc này mặc xiêm y xám, trên trán cột khăn đội đầu màu đất, phía sau cõng một sọt củi đốt, có lẽ là mới vừa mua củi chuẩn bị về nhà.
"Vâng, tại hạ Bùi Sơ. Kia thúc muốn xem bệnh sao?"
Chỉ thấy vị đại thúc kia đặt củi ở một bên, ngồi xuống đối diện Bùi Sơ, cẩn thận từng li từng tí đến gần Bùi Sơ thầm nói cái tật nhỏ không muốn người biết đến của mình.
Nói xong, đại thúc âm thanh như muỗi hỏi, "Bùi đại phu, có thể trị không?"
Bùi Sơ: "... Có thể."
Không phải chỉ là cái kia cương dương sớm tiết thôi sao. Tiểu Bùi Đại phu tuy rằng độc thân hai đời từ lúc lọt lòng mẹ, thế nhưng chưa từng ăn thịt heo cũng đã thấy heo chạy. Thân thể mình âm dương hòa hợp, lúc hành tẩu giang hồ cũng đã chữa không ít loại bệnh này, không có gì cả.
Vừa nghe đến hắn chuẩn xác trả lời, vị đại thúc này cơ hồ cảm động lệ nóng doanh tròng, "Bùi đại phu, ngươi nhất định phải hảo hảo trị cho ta."
Bùi Sơ: "... Được."
Vị đại thúc này đối với trị liệu dị thường tích cực, chủ động chỉ vào ống sáo bên hông Bùi Sơ hỏi: "Muốn dùng nó đánh ta sao?"
Bùi Sơ theo tay đối phương liếc mắt nhìn, nghẹn họng không còn gì để nói: "..."
"Nếu như thúc muốn có thể một lần đả thông kinh mạch trên người, lưu thông ứ huyết."
"Được! Như vậy liền cảm tạ Bùi đại phu rồi! !"
Đang chuẩn bị "đánh người", Bùi Sơ cảm thấy được chính mình vẫn phải là giải thích trước một chút: "Đó cũng không phải chữa bệnh bằng cách dùng sáo đánh người, chẳng qua là dùng cái này qua đó kíƈɦ ŧɦíƈɦ yếu huyệt quanh thân thôi. Dù cho không cần sáo đổi thành những thứ khác như mảnh gỗ, hiệu quả cũng giống như vậy."
Đương nhiên, Tuyết Phượng Băng Vương Sáo của hắn cùng gậy trúc, mảnh gỗ vẫn có khác biệt rất lớn. Chỉ có điều trị loại ốm vặt này không cần dùng đến công hiệu đặc thù của Tuyết Phượng Băng Vương Sáo.
Bùi Sơ đứng lên, tay cầm trong sáo điểm vài vị huyệt sau vai đối phương. Tác dụng duy nhất chính là có thể lưu thông ứ huyết, đồng thời... làm cho đối phương khí huyết sôi trào. Nếu như phải dùng một câu để hình dung, thì chính là như .. uống máu gà.
Vị đại thúc này hẳn là ngày thường quen làm việc khổ cực, kinh mạch toàn thân, vai cổ, đầu gối, eo chờ đều có nhiều chỗ bế tắc. Hơn nữa này Giang Nam xưa nay mưa dầm kéo dài, không khí ẩm ướt, trong xương phảng phất bị khí ẩm thâm nhập trầm trọng. Hiện giờ hàn xuân se lạnh, ban đêm ướt lạnh lẽo, trách không nổi trên người đối phương dương khí dần suy.
Đại thúc tới hỏi chẩn tên là Tiêu Nguyên Quý, là lần đầu tiên tìm đại phu khám thử loại bênh không dễ dàng cho thổ lộ với người ngoài biết này. May là Bùi Sơ là vừa đến huyện thành bọn họ, nghe đâu chờ mấy ngày liền muốn đi, Tiêu đại thúc mới dám hướng hắn hỏi chẩn. Nếu là đại phu quen biết liền còn chưa chắc dám chủ động mở miệng cầu khám.
Tiêu đại thúc ở trong lòng nghĩ, nếu có thể trị bệnh trên người mình này, coi như là "lần lượt một trận đánh đập", hắn cũng sẽ không tiếc.
Cây sáo kia gõ ở trên người chắc là rất đau đi.
Mặc dù là chính mình chủ động cầu đánh song bản năng con người vẫn là sợ đau, Tiêu đại thúc nhìn Tiểu Bùi đại phu bạch y phiêu nhiên phu trước mắt tay cầm sáo trúc đứng trước người mình. Đột ngột hoang mang một trận, khi câu sáo sắp sửa đánh xuống người mình liền không kìm được nhắm mắt lại.
Ống sáo đánh vào phía sau lưng, thần kỳ là Tiêu đại thúc lại không cảm thấy đau, ngược lại có loại cảm giác rất lạ. Chỗ vùng bị đánh kia giống như có người đang cầm một tấm khăn lông nóng đặt ở trên lò lửa hồi lâu kề sát vào da thịt. Luồng nhiệt kia áp vào da tiến vào xương tủy, nguyên bản xương cốt bị đông cứng rỉ sét phảng phất bị hơi nóng rực kia làm cho trở nên ẩm ướt, kinh mạch huyết nhục đều trở nên thoải mái linh hoạt không ít.
Tiêu đại thúc không nhịn được ở trong lòng có chút tiêu hồn, nghĩ: Này cũng rất thư thái đi!
Ông ta muốn bị Bùi đại phu đánh mạnh thêm chút.
"Tiểu Bùi Đại phu, ngươi điểm dùng sức một ít, ta không sao!" Tiêu đại thúc là một bách tính bình dân phổ thông chẳng hề hiểu biết y học, chỉ là đơn thuần cảm thấy càng dùng sức hiệu quả càng tốt.
Bùi Sơ: "..."
Thủ pháp của hắn rất vững vàng, vì chỉ giúp người bệnh lưu thông ứ huyết như vậy lực đạo cũng nằm trong tầm tay hắn. Vạn Hoa Cốc đệ tử đối với việc chuyên đánh huyệt đả mạch này, bất luận thế nào, dù là cứu người hay hại người, chỉ là chuyện vận động cái tay mà thôi.
Nghĩ đến bệnh đối phương cần chữa, lại dựa theo yêu cầu của bệnh nhân thủ pháp càng thêm săn sóc.
Bùi Sơ thu hồi cây sáo, cầm giấy bút, viết một toa thuốc cho đại thúc cùng với phương thức sử dụng thuốc, giao cho Tiêu đại thúc, "Sáu ngày sau bệnh sẽ giảm bớt..."
"Cảm tạ Bùi đại phu, ngài thật đúng là Đại thần y a!" Tiêu đại thúc cảm thấy Tiểu Bùi đại phu trước mắt quá khiêm nhường. Làm gì đến sáu ngày mới có thể giảm bớt, ông ta mới vừa "bị đánh một trận" xong liền cảm thấy mình sinh long hoạt hổ, toàn thân thư sướng, một chút khó chịu cũng không có!
Tiêu đại thúc thanh toán tiền chữa trị, đắc ý chuẩn bị đi, Bùi Sơ gọi ông ta lại.
"Tiểu Bùi đại phu? Còn có chuyện gì?"
"Thúc, ngươi sau khi trở về, chớ nhiều lời về việc này..." Bùi Sơ không nhịn được vỗ trán, hắn cũng không muốn biến thành lang trung giang hồ chuyên trị chữa mấy cái bệnh này, hắn cũng không hy vọng bị bệnh nhân như ong vỡ tổ bay tới chỗ hắn.
Tiêu đại thúc vỗ vỗ ngực, một tiếng đáp ứng, "Ta khẳng định sẽ không nói ra!"
Bùi Sơ gật gật đầu, hắn cảm thấy đối với loại bệnh này người trong cuộc càng không nguyện ý nói ra.
【 điểm trị liệu +1 】
【 điểm trị liệu của kí chủ: 3 】
【 đếm ngược tử vong của kí chủ: Ba canh giờ rưỡi (hệ thống tử vong đếm ngược trừ lùi thành nửa canh giờ, chỉ có qua nửa canh giờ mới có thể tính tròn số ) 】(Cái này giống như tính chấm công nha mn. Nếu bạn quẹt thẻ về nhà lúc 16:59 thì vẫn tính là làm 7,5 tiếng. Còn quẹt vào lúc 17:01 thì mới tính là 8 tiếng)
Bùi Sơ vào lúc này, đột nhiên cảm thấy điểm trị liệu có chút khó kiếm đấy.
Vị Tiêu đại thúc