Nhóm chương trình đã làm rất tốt về quyền riêng tư của khách mời, màn hình đen đã được mở ra khi Quan Lương Triết thay quần áo.
Bình luận lúc này cũng đạt đến đỉnh điểm hưng phấn, điên cuồng vuốt “Đừng” và “Cho chúng tôi xem” cùng những lời tuyệt vọng khác.
Quan Lương Triết tuy đã 29 tuổi nhưng là người dẫn chương trình nên anh có ngoại hình ưa nhìn, sau thời gian dài rèn luyện thể lực anh cũng duy trì được thân hình cân đối.
Thật đáng tiếc khi khán giả không thể mãn nhãn vào lúc này!
Bản thân Quan Lương Triết hoàn toàn không biết về khía cạnh này, cái gì riêng tư và màn hình đen, anh ấy thậm chí còn quên rằng đây là một chương trình ghi hình trực tiếp, được chứ?
Còn chần chừ gì nữa, anh c ởi quần áo ra và bắt đầu thay đồ!
NPC trốn sau lối đi gương ngoảnh mặt đi, thầm nghĩ rằng vị khách này thực sự là một con hổ.
Thay quần áo ngay trước gương!
Sợ rằng NPC không thể nhìn thấy nó hay sao?
NPC không nói nên lời, Quan Lương Triết ghi hình chương trình trong khi uống rượu, hành vi của anh rất kỳ lạ.
Sau khi Quan Lương Triết thay quần áo, tổ chương trình đã chuyển từ màn hình đen sang phát sóng trực tiếp.
Bình luận bắt đầu quét các từ khóa như ‘Đừng mà’ và ‘Phát lại đi’ một cách điên cuồng.
Quan Lương Triết lúc này đã mặc quần áo sạch sẽ, anh cúi đầu nhặt bộ âu phục đắt tiền lên, định gấp lại cất đi.
Mặc dù bộ quần áo cao cấp này đã bị sơn bắn tung tóe, nhưng Quan Lương Triết không muốn vứt nó đi, tại sao không giữ lại làm kỷ niệm?
Ngay khi anh ấy đang nghiêm túc gấp quần áo, NPC phía sau tấm gương bắt đầu kịch bản.
Choang!
Chiếc gương vỡ tan, một bàn tay ma quái vươn ra, kèm theo một bầu không khí đáng sợ.
Quan Lương Triết: “A—”
Anh ném bộ quần áo trong tay và chạy ra ngoài!
Bộ quần áo may sẵn cao cấp vừa được coi là báu vật, chỉ trong một giây, đã bị ném vào nhà vệ sinh.
NPC đập vỡ gương và bắt đầu tạo ra đủ loại tiếng động lớn trong phòng tắm.
Quan Lương Triết hoảng sợ chạy ra ngoài, rồi đóng cửa lại với một tiếng ‘bang’!
Vân Tiền và Chu Văn Hạ đã nghĩ tới cảnh này từ lâu và có linh cảm xấu.
Quan Lương Triết: “Có quỷ!”
Nói xong, ang sửng sốt một chút, kịch bản thật quen thuộc.
Đợi đã, để anh nhớ lại.
Do nồng độ cồn trong máu còn khá cao nên khả năng suy nghĩ của anh lúc này vẫn bị hạn chế.
Vì vậy, tôi đã nghĩ về nó trong một thời gian dài và không thể hiểu tại sao!
Mặt Vân Tiền và Chu Văn Hạ đều tái nhợt, họ nhìn nhau và có thể nhìn thấy sự hoảng sợ trong ánh mắt.
Ngay sau đó, hai người nhìn về phía chiếc giường.
Quả nhiên, bức tường đã chậm rãi nâng lên, phòng tắm chuyển động tựa hồ không thấy rõ tiếng máy móc.
Quan Lương Triết lúc này cũng nhìn về phía giường, sau đó ba người nhìn rõ ràng bóng ma ở sau bức tường vừa dựng lên!
Cả ba hét lên tại chỗ và lại chạy ra ngoài, diễn lại một màn đám đông sợ hãi bỏ chạy tán loạn.
Giống như ba con vịt nhỏ, họ chạy rất nhanh!
Hàng loạt bình luận ‘hahaha’ chạy trên màn hình, người xem cũng đang phân tích cách giải quyết vấn đề này.
Nó không thể lặp đi lặp lại như thế này mãi mãi, phải không?
Phải luôn luôn có một giải pháp chứ.
Chạy được một lúc, cả ba tìm được một nơi tương đối an toàn để trốn.
Vân Tiền và Chu Văn Hạ bắt đầu suy luận, xét theo tình hình hiện tại thì không có giải pháp nào, và điều đó thật quá xấu hổ đối với họ.
Quan Lương Triết ở bên cạnh khóc: “Tôi đã trải qua hai lần! Ồ không, ba lần?”
Sau khi nói xong, anh cũng bối rối, bao nhiêu lần?
Trí nhớ của anh bị rối loạn sau khi uống rượu!
Hai cô gái phớt lờ những lời phàn nàn của anh và thảo luận rất gay gắt về kế hoạch giải mã
Vân Tiền: “Tại sao chúng ta lại sợ gương như vậy?”
Mặc dù lúc này họ đã chạy ra khỏi phòng nhưng vẫn tránh chiếc gương lớn, vì sợ rằng trong gương sẽ có một số hình ảnh kinh khủng xuất hiện.
Nhưng ngay khi câu hỏi này xuất hiện, Chu Văn Hạ đã sửng sốt, và sau đó trong đầu cô lóe lên một tia suy nghĩ!
Chu Văn Hạ: “Chúng ta bị phong ấn trong gương, vì vậy chúng ta bị con ma trong gương chơi đùa, dựa trên manh mối và suy luận cốt truyện mà chúng
ta tìm thấy trong số trước, con ma trong gương cũng bị phong ấn.
”
Vân Tiền:“Con ma đó đã phá vỡ phong ấn, đó là lý do tại sao nó bắt đầu gây rắc rối.
”
Chu Văn Hạ vỗ trán “Cần một tấm gương! Một tấm gương!”
Cô đứng dậy và tìm kiếm nó.
Vân Tiền cũng phản ứng: “Nếu chúng ta để nó nhìn vào trong gương, nó sẽ bị phong ấn vào trong phải