Ánh đèn trên sân khấu mờ mờ, trong lúc chờ đợi Nam Tương Uyển bước vào, mọi người trong khán phòng đều vô cùng phấn khích.
Rốt cuộc, mỗi sân khấu của Nam Tương Uyển đều sẽ mang đến cho họ những bất ngờ.
Thậm chí còn có người của công ty khác bắt đầu mở máy quay, nghệ sĩ của mình thì không thèm ghi hình nhưng nhiệt tình ghi hình của Nam Tương Uyển.
Như thường lệ, Tạ Khâu ngồi dưới sân khấu, ở giữa hàng đầu tiên của khán phòng.
Hiểu Đông đã sắp xếp cho anh, vị trí này sẽ là của anh trong mọi vòng đấu kể từ bây giờ.
Tạ Khâu lúc này rất thoải mái, giơ tấm biển ủng hộ và hét tên Nam Tương Uyển.
Máy ảnh lại quay cận cảnh anh.
Tạ Khâu lúc này đã quen với khung cảnh này, mỉm cười vẫy tay chào rồi giơ tấm biển ủng hộ.
Ba chiếc đèn tiếp ứng cầm tay của Nam Tương Uyển đang tỏa sáng rực rỡ!
Thời gian chờ đợi không lâu, rất nhanh trên sân khấu đã sáng lên một ngọn đèn đỏ.
Nó có màu đỏ tươi, không hề mềm mại chút nào, một cảm giác ngột ngạt, làm nổi bật sự bùng nổ của bài hát này!
Tên bài hát được hiển thị trên màn hình lớn bên cạnh:
“Grenade” - Bruno Mars.
Mọi người tại hiện trường đều nín thở và tập trung.
Nam Tương Uyển sải bước lên sân khấu.
Dưới ánh đèn đỏ, cô ấy mặc một bộ đồ ngắn tay rộng thùng thình và đi một đôi giày thể thao lớn.
Cảm giác của dreadlocks giống như một ngọn lửa.
Nhạc đệm vang lên đồng bộ với giọng hát.
Khi Nam Tương Uyển đi ra ngoài, cô ấy giơ micrô lên:
[ Easy come]
[ Easy go ]
[ That’s just how you live oh ]
Đoạn hát đầu dung dị như dạo chơi, cô bước từng bước ra, vừa đi vừa hát.
Giọng cô khàn hơn trước, nhưng không bị rè.
Dù giọng có khàn khàn vẫn mượt mà.
Dần dần âm thanh bắt đầu nhỏ lại.
Nhịp điệu bắt đầu mạnh mẽ!
[I’d catch a grenade for ya]
[Throw my hand on a blade for ya]
Nam Tương Uyển đi đến phía trước sân khấu, cô ấy lắc lắc mái tóc xù, hát thật to và gầm lên dữ dội!
[I’d jump in front of a train for ya]
[You know I do anything for ya]
Cô vừa vẫy tay trái vừa đi từ đầu này sang đầu kia của sân khấu.
Bộ quần áo rộng cho phép cô ấy bước những bước dài và thậm chí là nhảy, bước từng bước một cách chắc chắn và mạnh mẽ!
Cùng tiếng trống, âm tiết, cô dậm từng bước theo nhịp.
Toàn thân màu đen ngầu đến mức cô ấy trở nên cô độc dưới ánh đèn sân khấu, màu đỏ trên chân những lọn tóc đỏ đung đưa qua lại, thể hiện cảm giác rực lửa trong bóng tối!
Dưới cặp kính râm lớn màu đen, hầu hết khuôn mặt cô bị che khuất.
Trong những câu hát liên tục, câu sau mạnh mec hơn câu trước!
Tạ Khâu ngồi trong hàng ghế khán giả đang hò hét như điên, những khán giả khác, bất kể họ thuộc phe nào, cũng hò hét theo.
Đây không còn là một cuộc thi âm nhạc nữa, nó giống như một buổi hòa nhạc cá nhân của Nam Tương Uyển!
Rất bùng nổ!
Ở đoạn cao trào của bài hát, giọng của Nam Tương Uyển trở nên the thé.
Giọng hát the thé khác với thường lệ, cách phát âm mang lại cảm giác sát thương khi chiến đấu.
Như thể người nghe đang chìm trong ngọn lửa chiến tranh, cảm giác như họ thực sự chứng kiến sự tàn khốc!
Giống như cầm một quả bom trong tay, sẵn sàng phát nổ bất cứ lúc nào!
Ánh đèn trên sân khấu bắt đầu thay đổi, biến thành những chiếc đèn pha đỏ rực như đang tỏa sáng.
Nhóm đệm đàn bên cạnh thậm chí còn cuồng nhiệt hơn, cố gắng nắm bắt được đoạn cao trào.
Bài hát kết thúc trong khoảng 3 phút 20 giây.
Nam Tương Uyển đi đến phía ngoài cùng bên phải của sân khấu, quay lưng lại một khoảng trống rộng lớn phía sau và bắt đầu trượt nhảy.
Với chuyên môn khiêu vũ mà Cẩu Tử đưa ra, mức độ này đối với Nam Tương Uyển giống như một miếng bánh ngọt.
Cho dù đó là điểm bật, khoảng cách hay thậm chí là cần đi bao nhiêu bước, đối với cô ấy bây giờ, điều đó thật dễ dàng.
Bước nhảy hoàn hảo kết hợp với lời kết, Nam Tương Uyển thở dài và hát:
[But you won’t do the same]
[No you won’t do the same]
[You would not do the same]
[Oh you never do the same]
Trong vài giây cuối cùng, âm thanh đệm dường như dịu, chuyển đi từ ngọn lửa chiến tranh và trở lại bình nhật.
Nam Tương Uyển vừa hát lời kết vừa trượt về trung tâm, cuối cùng trượt đến giữa sân khấu, tiếng