Cố Bắc Hoài đè nén tâm tình muốn ném kính ra ngoài cửa sổ sau khi tán gẫu với Nam Tương Uyển, cúp điện thoại anh liền tháo kính ra, tức giận đến muốn hộc máu ngay tại chỗ.
Công Tấn bưng sữa đi vào, vừa uống vừa cười: “Ồ, sao cậu không đeo nữa? Sao vứt tủ đầu giường? Cặp kính này đẹp mà.”
Cố Bắc Hoài phớt lờ anh, anh ước gì mình có thể vứt cặp kính này đi!
Nhưng mặc kệ vậy, đeo nó rất thoải mái, gọi video cả tiếng đồng hồ cũng không mỏi mắt.
Nếu thay cái này bằng một chiếc điện thoại di động, mắt anh sẽ bị sưng và đau.
Cố Bắc Hoài thấy khó chịu, nhưng cũng không thể làm gì được, đứa nhỏ đã có lòng nghĩ đến anh.
Công Tấn đi tới xem xét cặp kính, kinh ngạc nói: “Cậu không thích sao? Cho mình đi!”
Cố Bắc Hoài giật lấy: “Vứt hay dùng cũng không cho cậu”
Ăn giấm của Cẩu Tử là một chuyện, nhưng giải quyết như thế nào lại là chuyện khác.
Tóm lại, không thể đưa cho Công Tấn!
Công Tấn: “Chậc!”
Ngày 16 tháng 8, concert được tổ chức như dự kiến.
Bảy người bên Nam Tương Uyển đã chuẩn bị khẩn cấp ở phía sau, hai nhà tạo mẫu, Monica và Nguyên soái Cảnh, đang dẫn dắt các đội của họ bận rộn.
Triệu Thiên Thành bên cạnh bận khuân vác đồ đạc, vừa hô vừa ra lệnh.
Cát Đông Tuyên: “Ông Triệu đang bận việc gì vậy?”
Sa Linh: “Cây đàn pha lê của A Uyển đã được chuyển đến đây, có vẻ như ai đó từ Hoa Loan Entertainment đang chuyển giao nó?”
Đặng Tư Nam nhìn sang: “Đàn piano đã được sửa chữa chưa? "
Những người khác đều nhìn Nam Tương Uyển, đặt câu hỏi.
Họ chỉ nhìn thấy chiếc đàn piano pha lê có giá cao ngất trời một lần, chưa kịp nhìn nó lần thứ hai thì đã được thông báo rằng nó đã bị trầy xước, các thành viên của Destiny Girl Group càng thêm tức giận về chuyện này.
Cây đàn piano quý giá mà không ai trong số họ nỡ chạm vào đã bị trầy xước!
Nam Tương Uyển có vẻ bối rối: “Sửa rồi à? Mình không biết.”
Cô mở điện thoại xác nhận, ồ, Trình Tuyết đã gửi một tin nhắn liên quan trước đó, hôm qua cô ấy quá bận rộn để gọi video với Cố Bắc Hoài nên đã không để ý.
Bộ phận pháp lý của Hoa Loan Entertainment cuối cùng đã thắng kiện nghệ sĩ họ Tư, sau khi nhận được 30 triệu nhân dân tệ tiền bồi thường, Trình Tuyết đã không vận chuyển cây đàn piano về xưởng mà báo sửa chữa qua email.
Cây đàn piano này là duy nhất và đương nhiên đã được mua bảo hiểm!
Xưởng sản xuất ban đầu ngay lập tức cử người đến để thay thế miễn phí mặt pha lê bị trầy xước.
Cố gắng giữ hình dáng ban đầu của đàn piano!
Ngay sau đó, người của công ty bảo hiểm quốc tế cũng đến, một khoản tiền bồi thường đã được chi trả.
Tóm lại, vụ việc lần này khiến nghệ sĩ họ Tư lỗ, công ty bảo hiểm lỗ, nhưng đàn thì được sửa miễn phí.
Nó cũng được sửa chữa rất nhanh, bên xưởng sản xuất đã đặc biệt chú ý đến nó!
Nam Tương Uyển vô cùng sửng sốt sau khi đọc tin tức, khi nói đến việc chơi xỏ đối thù nhưng đúng luật, Trình Tuyết thực sự là bất khả chiến bại.
Cô ấy cần được thăng tiến!
Ngừng làm quản lý lên làm phó chủ tịch đi!
Tình cờ là cựu phó chủ tịch của Hoa Loan Entertainment người họ Vu, đã bị sa thải, vị trí đó đã bị bỏ trống kể từ đó, Thiệu Phúc cũng đã tiếp quản công việc liên quan, Nam Tương Uyển đã không gặp Thiệu Phúc khá lâu kể từ khi chính thức ra mắt
Hoa Loan Entertainment cần một phó chủ tịch mới để giảm áp lực cho Thiệu Phúc.
Vì vậy, Nam Tương Uyển chỉ nói một lời, Trình Tuyết được thăng chức thuận lợi!
Về phần công tác quản lý, Trình Tuyết chỉ cần giao lại công việc của các nghệ sĩ trong tay, chuyên tâm đem Nam Tương Uyển và các nghệ sĩ tên tuổi khác nâng lên.
Việc thăng chức của Trình Tuyết có tác động trên diện rộng, ngoài việc lương cơ bản tăng gấp đôi, cô còn có cổ phần trong Hoa Loan Entertainment và tăng quyền điều hành công ty.
Điểm quan trọng nhất đối với cô ấy là cô đã ở nhà thuê tại Thượng Hải trong một thời gian dài, nhưng vì được thăng chức nên cô ấy có thể trực tiếp mua nhà.
Chiều hôm đó, Trình Tuyết vui vẻ đến đại lý bất động sản để xem nhà.
Lăng Hủ vừa nghe tin, lập tức chạy tới, trên người vẫn phủ đầy lông mèo, cùng cô đi xem nhà.
Lăng Hủ: “Chúc mừng cô, Trình Tuyết, tân phó chủ tịch của công ty giải trí Hoa Loan.”
Trình Tuyết liếc anh từ trên xuống dưới một cái: “Anh lăn trong chăn à?”
Lăng Hủ có chút ngượng ngùng, Trình Tuyết bây