Lão Tân không nói nên lời, thật muốn đánh cô một trận!
Tại sao con nhóc này lại không như vậy? Giả vờ chút cũng không thể à?
Lao Tân vừa tức giận, hừ lạnh một tiếng vứt bỏ điều khiển từ xa, vung tay áo rời đi.
Nam Tương Uyển kỳ quái nhìn bóng lưng tức giận của ông ngoại, gọi một tiếng: “Ông ngoại?”
Lão Tân dừng bước, quay đầu lại trừng mắt giận dữ, “Làm sao vậy!”
Nam Tương Uyển lo lắng hỏi: “Ông ngoại, ông bị viêm mũi sao?”
Lão Tân: “???”
Nam Tương Uyển: “Người lúc nào cũng ậm ừ.
”
Lão Tân: “…”
Ông không thể ở lại lâu hơn, nói thêm vài câu liền bị chọc tức tới cao huyết áp mất.
Nhóc mới viêm mũi, cả nhà nhóc đều viêm mũi!
Ồ không, ông không thể mắng cả nhà, đây là tự mắng chính mình.
Buổi tối tám giờ, Nam Tương Uyển đã ngoan ngoãn tắm rửa đi ngủ.
Hiếm khi cô đi ngủ sớm như vậy, cô nằm trên chiếc giường mà mẹ cô thường ngủ, vừa chạm gối đã ngủ ngay.
Ngủ ngon.
Lão Tân từ phòng bên gọi cho Tân Tử.
Tân Tử: “Ba?”
Lão Tân: “Con gái của con là cháu gái của ta, Nam Tương Uyển, đã đến quân khu đại doanh, hiện tại đang ngủ trong phòng của con.
”
Tân Tử: “Hả? Con bé tới chỗ ba à? Đến thăm ba sao?”
Lão Tân: “Thôi nào! con nhóc đó bị Diệp Phi Mỹ, con trai của con hổ nhỏ đó, Cố hay gì đó lừa!”
Tân Tử: “Đợi đã, ba đang nói về ai vậy?”
Lão Tân: “Đó là bạn thân nhất của con đó, nói thế nào nhỉ, bạn gái? Người mà con đã đấu hàng ngày khi còn nhỏ, Diệp Phi Mỹ, con trai của nó!”
Tân Tử cảm thấy như bà ấy sắp phát điên: "Đó không phải là bạn thân nhất của con! Bạn cái quái gì chứ! Đó là kẻ thù truyền kiếp của con! Con trai cô ta đã lừa mất cô con gái quý giá của con?“Lão Tân: “Con hét cái gì? Con đang mắng ta à? Con có muốn ta đánh gãy chân con không?”
Tân Tử: “Có phải ba đã treo Diệp Phi Mỹ lên và đánh cô ta một trận không! Còn con trai cô ta, cùng đánh! Dám bắt cóc con gái con, thật là to gan!”
Lão Tân: " Ta không có, nhưng ta đã treo Nam Tương Uyển trên cây trong nửa giờ.
”
Tân Tử: “!!!”
Lão Tân: “Chà, cháu gái của ta thân thể không tệ, nhiều năm như vậy không gặp, không nghĩ tới lại được con nuôi dạy tốt như vậy, đáng tiếc con lại muốn gả cho tên nhóc họ Nam kia, nói nếu đứa nhỏ này lớn lên ở bên cạnh ta, nó sẽ mạnh mẽ hơn bây giờ gấp mấy lần! Nhìn con nhóc này, dường như ta đang nhìn thấy bản thân khi còn trẻ, không sợ hãi và cứng đầu.
”
Tân Tử: “Ba, ba đừng nói nữa, ba treo ngược Uyển Uyển con của con lên cây nửa giờ sao? Ba nghiêm túc đấy à? Ba có biết Uyển Uyển ở nhà được nâng niu như thế nào không? Ba lại trừng phạt thể xác con bé sao? Ba đi xa quá rồi!”
Lão Tân: “Không, tại sao con lại trách ta?”
Tân Tử: “Con không chỉ muốn trách người, còn muốn mắng người!”
Lão Tân: “Con thật là nghịch thiên! Lấy tên nhóc họ Nam đó xong liền cứng cánh phải không!”
Tân Tử: “Nếu ba trừng phạt thể xác con gái quý giá của con, ba không xong với con đâu!”
Lão Tân: “Được rồi, đừng nói nữa, ta sẽ chặn con, có bản lĩnh thì đừng có mà quay về, ta mà gặp ta sẽ đánh con một trận! Ta thật sự tức giận rồi! Cả con cả cháu đều muốn chọc giận ta!”
Nói xong, ông cúp điện thoại trong tích tắc.
Tân Tử ở đầu dây bên kia cũng tức điên lên, bà gọi cho Diệp Phi Mỹ ngay sau đó.
Nhìn thấy ID người gọi, Diệp Phi Mỹ trước tiên nhướng mày, sau đó hắng giọng, sau khi kết nối, giọng nói của bà ấy mềm mại và giả tạo: “Xin chào? Ai vậy?”
Tân Tử: “Ông nội ngươi!”
Diệp Phi Mỹ: “Ồ, bạn đang rất tức giận đó, đang làm gì vậy?”
Cố Bác Nghĩa ở bên cạnh nhanh chóng chuồn đi, nghe giọng điệu là biết đang nói chuyện điện thoại với ai, kiểu này là muốn cãi nhau tới sáng rồi.
Tân Tử thật sự tức giận đập bàn: “Ngươi bắt cóc con gái của ta! Diệp Phi Mỹ, ngươi đợi đó, ta sẽ dùng đại bác gi3t chết ngươi!”
Diệp Phi Mỹ cũng hét lại: “Sợ ngươi chắc? Nếu ngươi dám tới, ta dám đánh! Lấy đặc công của mình ra so tài, cái loại không màng sống chết! Thử hỏi ngươi có gan không?”
Tân Tử: “*#Ngươi! @#¥¥! Ta & [email protected] &(@%你&*#@…!!!”
Diệp Phi Mỹ cũng không kém cạnh: “Ta