Sau khi xác định cô là người xen vào, Tu La cũng không thèm nói chuyện với Nam Tương Uyển nữa, người phụ nữ này rất ác độc, khiến anh suýt chút nữa không hoàn thành nhiệm vụ.
Nhưng mà, Nam Tương Uyển ở phía sau Tu La vênh váo, cho anh thấy rõ ràng như thế nào cái gọi là ngang nhiên rình rập!
Tu La không quan tâ m đến điều đó, anh tự mình bận rộn với lịch trình.
Đầu tiên anh ta đến một góc trống, cởi bỏ quần áo của mình, rồi bắt đầu xé chúng.
Bằng cách này, chiếc áo ngắn tay trở thành ba lỗ, chiếc quần được cắt đôi thành quần đùi, thuận tiện hơn cho việc di chuyển.
Sau đó, anh mặc chiếc áo ba lỗ và bắt đầu tập luyện tại chỗ, thực hiện những động tác chống đẩy.
Nam Tương Uyển ngồi ở trên tường nhìn anh, chứng kiến toàn bộ quá trình.
Khi chống đẩy đến lần thứ năm mươi, Tu La bắt đầu có vết mồ hôi trên người, anh đứng dậy và nhìn về phía Nam Tương Uyển, sau đó rời khỏi con hẻm mà không quay đầu lại.
Nam Tương Uyển tiếp tục đi theo, rất nhanh đã đi theo anh ta đến một con phố nhộn nhịp.
Hẹn hò sao?
Tu La chạy lon ton về phía trước, cơ bắp của anh chuyển động.
Một người đàn ông mặc vest và đi giày da tiến đến trước mặt anh, ngạc nhiên vẫy tay với anh: "Chà!Sao anh lại đổ mồ hôi vậy?"
Ngay sau đó, Tu La trò chuyện với người đàn ông mặc vest một lúc, rồi khoanh tay bước vào một nhà hàng gần đó.
Nam Tương Uyển trợn to hai mắt, biểu thị rằng bản thân có học tập cũng vô dụng.
Quay người lại, cô nhìn thấy một quán KFC bên kia đường, xuyên qua ô cửa kính, hai vị tiền bối mặc thường phục đang mỉm cười nhìn cô.
Băng Nham: "Nhìn kìa, vẻ mặt của Anh Bình Đầu thật đáng thương."
Butterfly: "Thật đáng thương, Tu La mỗi ngày được cấp 400 tệ, nhưng Anh Bình Đầu lại bị lạc trên đường cái."
Băng Nham: "Ha ha ha!"
Butterfly: “Đợi đã, sao cô ấy lại ở qua đây?”
Nam Tương Uyển nhanh chóng băng qua đường, bước nhanh và nhẹ, sau đó đi vào nhà hàng thức ăn nhanh KFC này trước mặt hai vị tiền bối.
Cô đã sớm đoán được xung quanh sẽ có người theo dõi, dù sao đây cũng là nhiệm vụ huấn luyện, nhất định phải có người đánh giá chứ?
Ai phạm lỗi, ai không hoàn thành và ai vượt qua hoàn hảo đều phải được ghi lại.
Ngoài nơi của cô, nên có những tiền bối ở gần các địa điểm nhiệm vụ khác.
Nam Tương Uyển không có chút nào kinh ngạc, sau khi nghênh ngang đi vào, cô ngồi xuống bên cạnh hai người bọn họ.
Sau đó, cô chộp lấy chiếc bánh hamburger mà Băng Nham vẫn chưa mở và cắn một miếng!
Rồi cô cầm chiếc cánh gà trước mặt Butterfly, cắn từng miếng một.
Băng Nham: "..."
Butterfly: "..."
Một chiếc hamburger và một chiếc cánh gà không đủ để Nam Tương Uyển nhét răng, sau khi nhanh chóng ăn xong, cô rất tự nhiên cầm lon coca trên bàn lên và bước ra ngoài.
Băng Nham và Butterfly nhìn nhau ngơ ngác!
Hai người bọn họ nghĩ thế nào cũng không ngờ cô gái này lại ăn đồ của giám khảo?
Hảo! Họ có nên hét cướp và chạy theo?
Tuy nhiên, tốc độ của Nam Tương Uyển quá nhanh, trước khi hai người họ kịp hết sốc, cô đã đi đến lối vào của cửa hàng Nhật Bản bên kia đường.
Sau khi uống xong lon coca, ném nó vào thùng rác.
Cô nhấc chân và bước vào cửa hàng tạp hóa Nhật Bản, nơi có Tu La và người đàn ông mặc vest!
Cả Băng Nham và Butterfly đều trợn tròn mắt, chết lặng.
Băng Nham: "Đuổi theo?"
Butterfly: "Mau! Đi xem một chút!"
****************
Tiểu thuyết được cập nhật nhanh nhất và duy nhất tại Manga Toon, Novel Toon.
Vui lòng không reup lên bất cứ nền tảng nào!
****************
Hai người không nói một lời chạy tới, họ bước vào cửa hàng tạp hóa Nhật Bản và bắt đầu tìm kiếm ai đó.
Hai người bọn họ muốn biết quá nhiều, đặc biệt là hành vi của Nam Tương Uyển, họ cảm giác cô rất kì quái.
Không ngờ, vừa bước vào, người phục vụ đã chỉ vào hai chiếc ghế cách đó không xa: "Xin chào, cháu gái của hai người đang đợi đấy."
Băng Nham: "???"
Butterfly: "???"
Vài giây sau, họ đã thấy Nam Tương Uyển đang ngồi ngay ngắn, vẫy tay gọi hai người bọn họ: “Chú, chú, ở đây!”
Bàn bên cạnh cô là Tu La và người đàn ông mặc vest, đang trò chuyện rất vui vẻ.
Chưa kịp để tâm