Konoha, đường lớn.
kurenai cùng yakumo đang đi dạo trên đường.
“ kurenai lão sư, ngươi ngày hôm nay thần sắc đã khá hơn rất nhiều rồi a.
xem ra là ngươi đã nghĩ thông rồi sao?”
kurenai nhẹ nhàng vén tóc mỉm cười:
“ ừm, từ bây giờ sẽ là một khởi đầu mới của ta, hi vọng mọi chuyện sẽ tốt đẹp”.
“ hì hì, kurenai lão sư xinh đẹp như vậy, làm sao thiếu người yêu thích được cơ chứ?
tội gì mà phải vì asuma thượng nhẫn đau khổ như vậy, ta nhìn đều cảm thấy thương tiếc cho ngươi”.
hai người vừa đi vừa nói, lúc này phía sau lưng hai người chợt xuất hiện một giọng nói:
“ kurenai, chờ một chút được không?”
kurenai cùng yakumo đồng thời nhìn lại, người phát ra âm thanh kia không ai khác chính là asuma.
kurenai nhíu mày:
“ asuma, giữa chúng ta xong rồi.
nếu là chuyện cũ, ta không muốn nói.
nếu là công việc cùng nhiệm vụ, ta rất sẵn lòng cùng ngươi trao đổi một chút.
không biết ngươi có việc gì không?”
asuma thở dài nói ra:
“ kurenai, ngày hôm đó ở tửu điếm là ta sai...”
hắn còn chưa kịp nói xong, kurenai đã lạnh lùng nói :
“ nếu là chuyện này ta không muốn nghe.
asuma, không phải ngươi đã mang nữ nhân kia về nhà rồi sao, còn ở đây cùng ta nói chuyện này làm gì?”
asuma thở dài, hắn quả thật không nỡ chia tay kurenai.
kurenai là hắn yêu thích đã lâu nữ hài, bỏ thật nhiều công sức mới tán tỉnh thành công, không ngờ chỉ một thời gian ngắn mâu thuẫn bộc phát liền khiến cho hai người tình cảm tan vỡ.
hắn đây là đang muốn cứu vớt chuyện tình cảm này một chút, thử xem có hiệu quả gì hay không.
“ kurenai, cái này chính là đệ tam đại nhân quyết định, cũng không phải bản ý của ta.
trong lòng ta thực chất chỉ có mình ngươi mà thôi”.
kurenai hừ lạnh:
“ chỉ có mình ta? asuma, ngươi tốt nhất là nên chăm sóc thật tốt cho nữ nhân kia đi, nàng đang mang thai hài tử của ngươi đấy.
yakumo, đi thôi”.
kurenai quay người lại kéo lấy yakumo tay rời đi, asuma thấy cảnh này trong lòng khó chịu vô cùng, lập tức nhanh chân đuổi theo, ở phía sau bắt đầu lải nhải.
nhưng kurenai cũng không hề nghe hắn nói, cứ như vậy một mực đi tới.
chợt bọn hắn phát hiện kakashi đang đứng tựa ở trước cổng một quán trà cùng bánh ngọt.
kurenai đi tới hỏi:
“ kakashi, ngươi làm gì ở chỗ này vậy? ta nhớ là ngươi không thích đồ ngọt phải không?”
kakashi nhìn hai người một chút sau đó cười nói:
“ ta đang đứng chờ sasuke mà thôi.
hai người các ngươi đây là có chuyện gì?”
nói xong hắn đưa ánh mắt liếc về phía bên tiệm trà, kurenai cùng asuma đều giật mình nhìn lại một cái, bọn hắn lập tức phát hiện ra 2 người mặc hồng vân phục lạ mặt nam nhan đang ngồi ở phía trong.
kurenai bất động thanh sắc nói ra:
“ kakashi, ngươi cũng có lúc chờ người khác, đúng là hiếm có nha”.
nàng vừa nói xong không bao lâu, sasuke từ phía trên mái nhà nào đó nhảy xuống.
hắn nhìn một chút tiệm trà bánh, bên trong lúc này đã không có ai.
hắn nói ra:
“ thầy kakashi, ta cũng không thích đồ ngọt một chút nào”.
kakashi đối với asuma cùng kurenai gật đầu một cái, hai người nhanh chóng rời đi, sau đó hắn cũng đối với sasuke nói ra:
“ sasuke, ngươi tự mình đến chỗ luyện tập trước được không, ta có chút việc đột xuất cần xử lí nha”.
“ được rồi, vậy ta đi trước”.
konoha một chỗ vắng vẻ địa phương, asuma cùng kurenai đứng đối diện với 2 cái hồng vân phục lạ mặt nam nhân.
trên đầu bọn hắn đều đội một cái nón che khuất gương mặt, cho nên hai người cũng không nhìn rõ ràng đối phương là ai.
mà yakumo lúc này cũng đi theo bên cạnh kurenai, có chút khẩn trương.
kurenai sở dĩ dám cho nàng đi theo cho dù biết tiếp theo có thể bùng nổ chiến đấu chính là vì nàng thực lực lúc này cũng không yếu, nếu thật sự nổ ra chiến đấu, nàng cũng muốn yakumo làm quen một chút cảm giác này, tránh để sau này chỉ có thực lực mà không có kinh nghiệm chiến đấu.
lúc này asuma chủ động lên tiếng nói ra:
“ các ngươi không phải người làng này, trông vô cùng khả nghi, ta có quyền điều tra thận phận của các ngươi.
nói, các ngươi đến đây có mục đích gì?”
itachi giọng nói nhẹ nhàng vang lên:
“ đã lâu không gặp, asuma, kurenai.
có vẻ hai ngươi không còn thân thiết như xưa nhỉ?”
hắn nhẹ nhàng nâng lên nón của mình, ẩn bên dưới chiếc nón tinh hồng tam câu ngọc sharingan hiện lên.
asuma nhìn thấy cảnh này lập tức giật mình một cái, mà kurenai lập tức lùi lại một bước, trốn phía sau người của đối phương.
bọn hắn chia tay thì chia tay, nhưng thượng nhẫn kinh nghiệm chiến dấu phong phú, kurenai tự biết nên chọn vị trí đứng như thế nào cho hợp lí.
yakumo lúc này cũng học theo nàng vội vàng lui lại, nàng cũng hiểu rõ ảo thuật ninja như nàng ở trong thể thuật đối chiến hầu như không chiếm được chút lợi lộc nào.
cho nên nàng cần khiên thịt cản đằng trước, cung cấp cho nàng thi triển ảo thuật thời cơ.
kurenai lúc này vội vàng căn dặn:
“ yakumo, trước mặt ngươi nam nhân chính là uchiha itachi, hắn là uchiha gia tộc người, vô cùng giỏi về ảo thuật, thực lực cũng không hề yếu.
uchiha gia tộc ngươi hẳn cũng là biết tới, ở konoha có thể cùng kurama gia tộc các ngươi so ảo thuật chỉ có bọn hắn mà thôi.
cẩn thận sharingan của đối phương, nếu không ngươi thua cũng không biết thua thế nào đâu”.
yakumo nghe vậy lập tức trịnh trọng gật đầu.
uchiha cái từ này trong lòng nàng vẫn là rất có cân lượng.
asuma giật mình sau liền lấy lại tinh thần, có chút ngoài mạnh trong yếu nói ra:
“ thì ra là ngươi, uchiha itachi, ta còn tưởng là ai đây”.
hắn vừa nói trên trán mồ hôi vừa chảy ra, cái này giọt mồ hôi liền đem hắn suy nghĩ thật sự bán đứng.
asuma cũng không phải là sợ itachi đến vậy, nhưng hắn vừa bị thương lành lại chưa lâu, lúc này lại cùng dạng này cấp s tội phạm chiến đấu đúng là không vui chút nào.
đi bên cạnh itachi kisame cũng cởi xuống nón nói ra:
“ ồ, các ngươi đã là người quen vậy ta cũng phải tự giới thiệu một chút a.
ta là hoshigaki kisame, hân hạnh làm quen”.
asuma nghe vậy lập tức khó chịu, hắn biết mình thái độ đã bị itachi sắc bén quan sát nhìn ra, lập tức mạnh miệng để lấy lại khí thế:
“ hân hạnh cái rắm, chờ một chút ta liền sẽ dạy cho ngươi một bài học, hừ”.
kurenai cũng nhìn vào kisame nói ra:
“ ta biết ngươi, phản nhẫn làng sương mù, quái nhân kisame đúng không?
ngươi bị buộc tội ám sát thủy ảnh cùng thủy quốc cao tầng nhân vật.
cả 2 ngươi đều là s cấp phản nhẫn.
vậy itachi, ngươi làm gì ở đây? tại sao lại quay lại konoha?”
itachi lạnh lùng nói ra:
“ ta làm gì không liên quan đến hai ngươi, tốt nhất là tránh ra một bên, ta không muốn giết 2 ngươi”.
“ ha ha, một tên phả nhẫn giết chết cả gia tộc như ngươi mà cũng nói ra được lời này sao itachi?
2 ngươi nghĩ gì mà lại ăn mặc lòe loẹt như vậy đi lại ở konoha? chả lẽ xem chúng ta không tồn tại sao?”
kisame