Sasuke nhìn naruto một chút sau đó nói ra:
“ thả ra nàng, ta đi cùng các ngươi”.
sakon mỉm cười:
“ lựa chọn thông minh. không cần tốn thời gian, orochimaru đang chờ ngươi, chúng ta đi thôi”.
sasuke lắc đầu:
“ ta cần thu dọn một số nhu yếu phẩm, trời cũng sắp tối rồi, tối nay ta sẽ rời khỏi konoha cùng các ngươi”.
sakon có chút không vui :
“ ngươi...”
hắn còn chưa kịp nói hết câu, sasuke đã quát lên:
“ ngu xuẩn, thứ ta cần ở orochimaru chính là sức mạnh.
ta sẽ chấp nhận sau đó lại đổi ý hay sao?”
sakon nhìn một chút ba người, sau đó gật đầu nói ra:
“ được rồi, vậy chúng ta đi đi trước một bước chờ ngươi ở bên ngoài”.
nói xong bốn người liền rời đi, sasuke nhìn bọn hắn bóng lưng, hắn cũng không biết đám người này là làm sao trốn qua được konoha đám cảnh vệ.
đám cảnh vệ này, quả thật quá ăn hại đi.
hắn hướng về phía naruto đi tới, nhẹ nhàng bế lên nàng, đem nàng đi vào bên trong nhà của mình.
đặt naruto xuống trên giường, sasuke có chút thất thần nhìn lấy nàng, sau đó cắn chặt hàm răng.
hắn quả thực không muốn rời xa naruto, nhưng hắn là một cái người báo thù, chỉ có tuyệt đối sức mạnh mới có thể để hắn giết chết nam nhân kia, trả thù cho gia tộc.
ở lại konoha, hắn thực lực đã không cách nào tăng trưởng.
sasuke yên tĩnh thu dọn hành lí của mình, làm xong tất cả trời cũng đã nhá nhem tối.
hắn sâu sắc nhìn yên tĩnh nằm trên giường naruto một hồi sau đó đi ra ngoài nhẹ nhàng đóng cửa lại, hướng về phía bên ngoài konoha đi tới.
sasuke chuyên môn chọn con đường ít người qua lại đồng thời hắn quen thuộc để đi, dù sao mang trên người một cái ba lô, không cần đoán cũng biết được hắn đây là muốn ra ngoài.
mà konoha ninja không thể tùy tiện ra ngoài làng, cần phải báo cáo sau đó được phê chuẩn mới có thể danh chính ngôn thuận rời đi, đây là luật thép.
hắn tự nhiên chọn con đường ở hoa viên, nơi mà trước đây kiba cùng ino đang chiến đấu gặp phải hắn lần kia.
sasuke sâu sắc quay đầu lại nhìn konoha một lần, hắn hít sâu một hơi, sau đó dứt khoát bước đi.
nhưng mà bánh xe vận mệnh vẫn như cũ cường đại, vốn chọn con đường ít người rời đi sasuke vậy mà lần nữa gặp phải sakura.
sakura cũng không phải chuyên môn ở đây chờ hắn, nàng quả thật là ngẫu nhiên đi qua mà thôi, không ngờ lại gặp phải sasuke trong bộ dáng này.
sakura có chút nghi ngờ nhìn sasuke hỏi thăm:
“ sasuke, ngươi đây là muốn đi đâu? rời khỏi làng sao?”
sasuke suy nghĩ một chút, sau đó vẫn là gật đầu.
sakura nhíu mày:
“ ngươi rốt cuộc muốn đi đâu? ta ở tsunade đại nhân nơi đó không thấy được ngươi xin rời làng tờ đơn, cũng không nghe ngươi nói qua.
chúng ta là cùng một đội người, ngươi rời làng sau đó có nhiệm vụ đột xuất thì làm sao bây giờ?”
sasuke trầm mặc một hồi, sau đó lạnh nhạt nói ra:
“ sẽ không có nhiệm vụ về sau, ta sau khi rời đi, đội chúng ta cũng sẽ giải tán”.
sakura sững sờ một chút nhìn lấy sasuke, lấy nàng trí tuệ rất nhanh liền hiểu rõ tình hình.
sakura ánh mắt nghiêm túc nhìn lấy hắn:
“ ngươi muốn phản bội thôn trở thành phản nhẫn sao?”
“nếu ngươi cho rằng như vậy liền là như vậy đi”.
“sasuke, thôn có lỗi với ngươi, vẫn là ngươi có mục đích riêng gì sao? tại sao lại phải rời thôn? chúng ta đều là thôn một phần tử, từ nhỏ lớn lên ở đây a!
ngươi không thể suy nghĩ lại sao?
“ không được, ta có mục đích của ta, sakura. tránh ra!”
“ ngươi...”
sakura có chút tức giận, nhưng nàng rất nhanh liền tỉnh táo lại.
nàng cùng sasuke nói nhiều như vậy cũng là xem ở trên mấy người là một đội mặt mũi mà thôi, nếu đối phương đã chấp mê bất ngộ, như vậy nàng cũng không có gì để nói nhiều.
sakura lúc này liền tránh ra một bước, nhường ra con đường cho sasuke.
nàng lạnh lẽo nói:
“ nếu đã lựa chọn làm phản nhẫn, như vậy lần sau gặp mặt, chúng ta sẽ là địch nhân”.
sasuke ngưng một chút, hắn có chút kinh ngạc nhìn sakura.
sakura thái độ