Gamamaru nghe vậy hừ lạnh một tiếng:
“ ngươi đang nói vớ vẩn cái gì?
năng lực của ta chẳng lẽ còn là giả sao?
chính năng lực này của ta đã cứu mạng konoha không ít lần a!”
kiba cười lạnh:
“ không giả, nhưng cũng không phải là thật.
ta cực kì chán ghét ngươi này một bộ đức cao vọng trọng lại yêu ra vẻ thần côn bộ dáng.
gamamaru, ngươi đúng thật là yêu thích diễn, diễn nhiều năm như vậy đều không thấy mệt a?”
gamamaru nổi giận quát:
“ ngươi nói cái gì ta nghe không hiểu.
nếu cho rằng ta là giả, có chứng cứ gì hay không?”
kiba cười lạnh:
“ chứng cứ? được rồi, ngươi đã muốn như vậy chúng ta cùng nhau ôn lại chuyện cũ một chút.
ngươi hẳn là còn nhớ lục đạo tiên nhân hagoromo, nhân loại đầu tiên tiến vào diệu mộc sơn, cũng từ chỗ này học được tiên thuật chứ?”
gamamaru gật đầu:
“ đương nhiên nhớ, nói ra ta còn đối với tổ tiên của ngươi có ơn đây.
ngươi vậy mà dám chạy tới đánh đập diệu mộc sơn cóc, thật là bất hiếu, bất nghĩa”.
“ ta nói rồi, không cần cả ngày cùng ta kéo một bộ đức cao vọng trọng kia, ta không hề hứng thú.
ngươi cho rằng ngươi dạy hắn tiên thuật thật sự là vì hắn, ngươi diệu mộc sơn có ơn với hắn, có ơn với tổ tiên của senju gia tộc ta sao?
ha ha ha, gamamaru, ngươi đúng là rất biết thổi.
đây đơn giản chỉ là hai bên cùng có nhu cầu mà thôi”.
gamamaru nghe vậy xạm mặt lại, hừ lạnh một tiếng.
kiba lúc này từ tốn nói ra:
“ cái này phải kể đến rất nhiều năm trước, từ thời chiến quốc còn loạn lạc, mỗi phương chư hầu cát cứ một phương, chiến tranh liên tục nổ ra.
các ngươi diệu mộc sơn không biết là từ lúc nào thành lập, địa điểm vô cùng ẩn nấp, muốn đi tới cần phải thông qua đặc thù con đường, gần như không xuất hiện ở trên thế gian.
diệu mộc sơn cóc tộc không biết dùng thủ đoạn gì tạo thành một nơi tràn ngập tự nhiên năng lượng, cóc tộc cũng ở đây tu luyện tiên thuật, tạo thành một cái có trí tuệ cao cấp giống loài.
đặc biệt, các ngươi trong quá trình lịch sử dài đằng đẵng, vậy mà thu thập được một viên đá, có tên là ‘đá ký ức’ có thể theo dõi tất cả sự việc xảy ra trên mặt đất.
ta nói có đúng không, gamamaru?”
gamamaru nghe vậy sắc mặt hơi biến, hắn trầm giọng nói ra:
“ tại sao ngươi lại biết về ‘đá ký ức’?”
kiba nhún vai:
“ lịch sử ghi lại mà thôi.
ngươi hẳn là nhớ rõ, lục đạo tiên nhân hagoromo là tổ tiên của chúng ta, chúng ta có lưu lại sử sách về thời đó cũng không có gì là khó hiểu a?
ngươi ở trước mặt hắn nói nhiều thứ như vậy, chẳng lẽ nghĩ hắn trở lại liền đem chuyện này quên đi sao?”
gamamaru nghe vậy càng thêm trầm mặc, xem ra hagoromo bên kia tình huống xuất hiện có chút khó mà dự đoán a.
kiba tiếp tục nói ra:
“ năm đó, ngươi dựa vào đá ký ức biết được sự xuất hiện của mẹ thỏ kaguya, ngươi nhận ra sự bất phàm của nàng, cũng bắt đầu theo dõi nàng.
nàng là người của tộc osutsuki, là một cái ngoại tinh nhân, đến đây để theo dõi thần thụ, làm thần thụ người bảo vệ.
bản chất của thần thụ cũng là một cái cây đang mỗi ngày mỗi giờ hấp thu rút lấy sinh mệnh của đại địa thế giới này.
sau đó nàng mang thai anh em hagoromo, nhưng nàng lại bị chính chồng mình truy sát, cuối cùng ăn vào trái thần thụ, trở thành một tồn tại chí cao vô thượng, giết ngược lại chồng nàng cùng nhân loại, nhưng cũng không tuyệt diệt.
anh em hagoromo ra đời được kaguya chia sẻ sức mạnh của mình cho hai người bọn hắn, thần thụ vẫn tiếp tục tồn tại.
có điều thần thụ tồn tại cũng không đơn thuần, nó đang liên tục hấp thu năng lượng của đại địa, khiến tự nhiên năng lượng càng ngày càng mỏng manh, đất đai cũng càng ngày càng cằn cỗi, đây chính là ngòi nổ của mọi chuyện sau đó”.
gamamaru lúc này sắc mặt đã trở nên vô cùng đặc sắc, hắn thật không nghĩ ra, một cái hậu nhân như hashirama tại sao lại có thể biết được những bí sử này.
nhưng nó không thể thất thố, bởi vậy yên tĩnh nghe xuống.
nó cũng muốn biết, hashirama thật sự biết được bao nhiêu