"Mời vào trong, trong tiệm có đồ ăn, hơn nữa cũng không đắt." Điều này đúng là sự thật, tuy rằng khách đến tổng cộng cũng mới 8 người nhưng khi nhìn đến bảng giá cả đều kinh ngạc, bốn vị thanh niên còn đặc biệt cảm khái, bán như cho.
"Này..
này đi thôi, vào xem." Nam nhân nhìn đứa con gái nhỏ liếm môi biểu tình đói khát lại nhìn người vợ gầy yếu, gương mặt vàng như nến mỏi mệt, chung quy vẫn quyết định đánh cược một phen.
Cái nơi lưu đày này sau mạt thế là nơi nguy hiểm nhất trên lục địa.
Mà hắn chỉ là dị năng giả cấp ba theo lý mà nói sẽ không tới nơi nguy hiểm như vậy, nhưng do con gái có bệnh phải chữa bằng quả của thực vật biến dị cấp năm.
Nhưng hắn chỉ là dị năng giả cấp thấp, căn bản không chi trả được giá cả để mua vì thế cũng chỉ
có thể tự mình cùng vợ với con gái thử vận khí.
Ngay từ đầu hắn cũng không tính mang vợ với con gái theo nhưng ở mạt thế hắn không yên tâm đem vợ phó thác cho người khác.
Vợ nói bất quá chính là chết, cùng nhau chết tốt xấu còn có thể chết cùng một chỗ, nam nhân trầm mặc hồi lâu cũng không thể nói gì được.
( Truyện chỉ được đăng trên wattpad và Việt Nam Overnight, nếu được đăng trên những trang khác thì đều là ăn cắp, mong mọi người có thể vào đúng trang đọc để ủng hộ Pu(Annie).
Xin chân thành cảm ơn.)
Hắn là người không có bản lĩnh, đi ô tô thì phải có xăng, hiện tại số lượng ô tô bị vứt không ít nhưng giá cả xăng thì hắn không thể chi trả vì thế mới sử dụng xe ba bánh cũ nát thay cho đi bộ.
Nam nhân đem con gái trong ngực chính mình đưa cho vợ, sau đó đi tới xe ba bánh lấy ra một cái túi nhỏ, xem hình dáng bên trong hẳn là tinh hạch, nhưng cấp bậc không cao.
Xe ba bánh còn có một ít quần áo cũ cùng hai bộ chăn, nhưng hắn cũng thấy được chăn màu trắng được phơi sạch sẽ bên ngoài nên biết chính mình không thể đem vào được.
Nếu cô gái đã nói đồ vật bên trong có thể dùng tinh hạch để mua nên hắn lấy tinh hạch đem vào.
Hắn tuy rằng chỉ là dị năng giả cấp ba nhưng tinh hạch bậc một cũng không có gì khó để tìm, giá cả ở trên bảng hắn thấy cũng rất rẻ.
Hắn có không tới 30 tinh hạch bậc một, không đến mười tinh hạch bậc hai, thậm chí còn có hai quả tinh hạch bậc ba.
Nếu giá cả là thật thì một nhà bọn hắn có thể ở đây thật lâu.
Nam nhân có chút co quắp xoa tay, sau đó che chở vợ con vào tiệm.
Tuy rằng nhà trọ của Thủy Dung so với nhà trọ trước mạt thế có chút đơn sơ, chỉ có hai tầng, diện tích cũng nhỏ.
Chỉ có hai loại phòng, lựa chọn không nhiều lắm.
Nhưng đối với việc sống sót ở mạt thế hai năm, sự an toàn không được bảo đảm, đều phải ở trong xe thời gian dài thì nhà trọ của Thủy Dung rất thoải mái.
Thủy Dung không quá nhiệt tình tiếp đón một nhà ba người này chủ yếu là do cô có thể cảm nhận được sự cảnh giác cùng nghi ngờ của bọn họ.
Cô biết bởi vì nhà trọ tồn tại không phù hợp với lẽ thường, tám vị khách trước không sợ là do bọn họ có thực lực không tồi.
Mà đôi vợ chồng này vóc dáng gầy yếu thực lực hơi thấp.
Hơn nữa ở đại sảnh trên sô pha còn có hai thanh niên, thân cao tráng kiện vừa thấy liền biết một quyền có thể đánh bay bọn họ.
"Bọn họ cũng là khách trong tiệm, cũng sẽ không thương tổn người khác.
À..
Đúng rồi, nhà trọ chúng tôi tổng cộng có hai phòng đôi đã được hai cặp tình nhân ở, quý khách chỉ có thể lựa chọn phòng đơn, nhà trọ chúng tôi tuy rằng diện tích không lớn, giường cũng không tính là to, nhưng lại rất an toàn, không biết quý khách ở một phòng hay hai phòng?"
Tuy rằng nói là phòng đơn nhưng không hạn chế số người, nếu là nguyện ý ở chung, ở mười mấy người nhà trọ cũng mặc kệ.
Mà đôi vợ chồng này rõ ràng cũng không phải là người "có tiền" lại còn có con nhỏ, nếu thích hợp tốt nhất nên ở phòng đôi, nhưng chỉ có hai phòng hiện tại đều có người ở, nên chỉ có thể chọn phòng đơn.
Nếu mà ở phòng đơn ngủ trên giường không đủ chỗ thì có thể ngủ dưới mặt đất, nhà trọ của cô được người máy dọn dẹp vô cùng sạch sẽ, ruồi bọ khi đậu lên thì cũng có thể bị trượt.
"Chúng tôi đều là người một nhà có thể ở một phòng đơn được không?" Nam nhân co quắp nhìn trên kệ đặt đồ ăn phía sau quầy, cùng với bên cạnh quầy là máy lọc nước đặt trên thùng nước màu xanh, bên trong nước sạch vô cùng đầy.
Thủy Dung gật gật đầu, "Đúng vậy! Có thể." Cô nhường hướng bên cạnh để nam nhân có thể nhìn hàng hóa trên kệ phía sau cô.
"Quý khách nếu muốn mua đồ có thể tham khảo giá cả trên bảng, nhà trọ của tôi chỉ thu tinh hoạch theo cấp không phân biệt chủng loại, loại nào cũng có thể thu." Cô bổ sung tiếp.
"A..
Kia, chúng tôi muốn một phòng đơn, sau đó đến hai cái..
Không ba cái bánh mì, hai giăm bông, hai túi sữa bò." Nam nhân nhìn đứa con trong lòng ngực vợ không ngừng mấp máy miệng nhỏ, khuôn mặt chờ mong, nam nhân vẻ mặt già nua mệt mỏi mang theo ý cười.
"Vâng, đây là chìa khóa phòng của ngài cùng đồ dùng vệ sinh cá nhân."
Thủy Dung đem chìa khóa phòng cùng đồ dùng vệ sinh cho nam nhân, cho dù chỉ ở một phòng đơn, Thủy Dung vẫn cho đối phương ba bộ đồ dùng vệ sinh.
Đồ dùng vệ sinh chủ yếu là khăn tắm cùng ly nhỏ, bất quá khăn tắm cùng ly nhỏ đều thu về đồ dùng, chỉ có lần thăng cấp về sau số lượng phòng tăng nhiều mới có thể yêu cầu lại tiêu tiền mua, mà