Bởi vì cô đã ở trong tiệm từ 6 giờ sáng nên buổi tối cô không ngủ lại.
Ngày hôm qua ngủ không được ngon, tuy rằng buổi trưa đã ngủ một chút.
Nhưng cô vẫn cảm thấy cả ngày làm việc không có tinh thần, làm cái gì cũng không nhấc nổi tay chân.
Tan tầm 6 giờ rưỡi tối, về đến nhà mở đồ hộp cho Sơn Trúc.
Trong nhà cô có uy thực khí tự động, cũng có nước đầy đủ sạch sẽ.
Nhưng nếu mèo chỉ ăn mỗi thức ăn cho mèo không ăn chút đồ khác thì nó sẽ có cảm giác chán.
Cho tiểu thiên sứ trong nhà ăn xong, cô lại đi dọn phân, sau đó hung hăng giặt sạch tay hai lần, rồi đi làm cơm tối.
Thủy Dung không tính nấu nhiều cơm, cô có thói quen sinh hoạt một người nên cách làm cơm tương đối giản dị.
( Truyện chỉ được đăng trên wattpad và Việt Nam Overnight, nếu được đăng trên những trang khác thì đều là ăn cắp, mong mọi người có thể vào đúng trang đọc để ủng hộ Pu(Annie).
Xin chân thành cảm ơn.)
Buổi tối hôm nay cô có chút muốn ăn pizza, vì thế lấy một cái vỏ bánh pizza 80 cm, một củ hành tây, một túi phô mai 200 g nhỏ, một cây chân giò hun khói, cộng thêm mười mấy miếng thịt xông khói.
Nhanh chóng đem thịt cùng chân giò đặt lên vỏ pizza bỏ vào lò nướng, sau đó lại hâm nóng sữa bò chờ pizza chín.
Thủy Dung hâm sữa bò nóng hầm hập, click mở màn hình điều khiển hệ thống xem tiền lời, hôm nay tiền lời cũng không tồi, lúc tối bạn trai của hai cô gái kia quả nhiên đi xuống mua đồ.
Tổng cộng hai mươi tinh hạch bậc một, trong đó mười mấy cái là của bạn trai cô gái tóc ngắn, còn bạn trai mọt sách hôm nay tự cho là lỗ nặng bộ dáng giống như là bị thương không nhẹ, đi đường khập khiễng.
Thủy Dung nhìn hắn như vậy còn đặc biệt không đồng tình nghĩ tới lúc muốn phòng đôi để abcxyz, thanh niên này giống như chưa từng làm qua.
Kết quả như bị bắt cấm dục đi?
Nếu mỗi ngày tiền lời đều giống như hôm nay tầm 60 tinh hạch bậc một, nhà trọ của cô không bao lâu nữa có thể thăng cấp.
Thủy Dung là chủ tiệm, không có lương cố định.
Tiền điện nước cùng tiền than cùng với một ít phí linh tinh khác và tiền để nhập hàng thì còn lại tiền lời là của cô.
Trước mắt tiền sinh hoạt một tháng cố định là hơn 60 tinh hạch bậc một, cô không sai biệt lắm có tổng cộng hơn 600 tinh hạch bậc một.
Trong đó 60 cái trả tiền điện nước, ước chừng 60 tinh hạch bậc một là tiền nhập hàng, còn lại mới xem như là tiền lương.
Tiền lời hai ngày tầm hơn 500 tinh hạch bậc một, nhưng nếu tính lại thì tiền hầu như là kiếm được từ việc bán VIP còn lại những phí linh tinh khác cũng vừa vặn trả được tiền điện nước.
Bất quá tháng này mới bắt đầu, cô khẳng định có thể làm cửa hàng trở nên rực rỡ.
Nghĩ đến nguyện vọng tốt đẹp như vậy, Thủy Dung ăn hết pizza vừa nướng xong, tắm nước ấm, đọc chút tiểu thuyết, lúc này mới tắt đèn ngủ.
Sáng sớm ngày thứ hai, Thủy Dung bị Sơn Trúc làm tỉnh.
Đây cũng là do cô ngủ sớm mới có thể tỉnh.
Ngày thường lúc này là thời gian Sơn Trúc hoạt động, nhưng chất lượng giấc ngủ của cô không tồi, một khi ngủ say cho dù là Sơn Trúc ở bên cạnh cô nhảy Disco cô sẽ không tỉnh lại.Thủy Dung chậm rãi đứng dậy, từ trên tủ đầu giường lấy ra một chai nước tinh khiết uống nửa bình.
Gần mùa đông thời tiết cũng kỳ cục, buổi sáng tỉnh lại vô cùng khát nước.
Cô một bên rời giường một bên suy nghĩ máy tạo độ ẩm trong nhà đã bị cô vứt ở đâu rồi.
Bên ngoài sắc trời không phải quá sáng, Thủy Dung nhìn nhìn đồng hồ phát hiện hiện tại là 5 giờ ba mươi mấy, đến thời điểm đồng hồ báo thức vang lên cũng không đến mười phút.
Thủy Dung dứt khoát lấy di động trên tủ đầu giường tắt đồng hồ báo thức.
Sau đó kéo bức màn qua mở một cánh cửa sổ.
Đừng nói không có con người hoạt động sản xuất thì sẽ không tốt.
Hoàn cảnh bên ngoài rõ ràng tốt hơn rất nhiều, Thủy Dung vẫn là lần đầu phát hiện không khí thế nhưng cũng có hương vị thế.
Là cảm giác tươi mát, mát lạnh, khác với trước kia thói quen ngửi sương mù, so sánh hoàn toàn là sự tồn tại tiên khí.
Thủy Dung thay quần áo, sau đó nhanh chóng đi toilet rửa mặt.
Bởi vì rất ít trang điểm, thông thường đều là rửa mặt với nước Thủy Dung liền trong thời gian mười phút hoàn thành.
Ra ngoài nhìn tình huống của Sơn Trúc, cũng kiểm tra thức ăn cùng nước đều đủ dùng, lúc này mới tạm biệt nó, mở cửa vào tiệm.
Đèn chỗ cửa thang lầu là đèn tự động, Thủy Dung đi vào nó liền sáng lên.
Sáu giờ, trời cũng sáng lên.
Thủy Dung phát hiện cô dậy sớm hơn người khác, trong lúc đó nhất thời cảm thấy chính mình rất chuyên nghiệp.
Ngồi vào bàn ăn ở nhà ăn bên cạnh, Thủy Dung nhìn thực đơn gọi một chén cháo kê, một trứng trà, một trà bát bảo, một bánh bao thịt nhỏ, sau đó vào thương thành của hệ thống mua nguyên liệu.
Âm thanh đặt hàng thành công vang lên, ở trong phòng bếp người máy liền vội làm.
Người máy nấu vô cùng nhanh.
Rất nhanh sau đó trong tiệm liền tràn ngập hương thơm đồ ăn, làm cho người khác nhịn không được không ngừng ngửi, cảm nhận lực hấp dẫn của đồ ăn.
"Thơm quá! Thơm quá!"
Thủy Dung được người máy nấu nướng nhắc nhở đi xuống đem đồ ăn đặt trên bàn, liền thấy ở cửa thang lầu có thanh niên đầu tóc ngắn ngủn bộ dáng rối loạn.
Hắn còn măc một chiếc quần tương đối rộng thùng thình cùng chiếc áo thể thao, bộ dáng vừa thấy liền biết là lúc rời giường không có rửa mặt liền xuống dưới đi dạo.
Uống một ngụm cháo kê không biết trong thời gian ngắn có thể làm mềm mại đặc sánh như vậy, Thủy Dung nhìn thanh niên giống