"Ách.." Người đàn ông đi tới.
Thanh niên áo sơ mi màu vôi tên là Mạc Nhiễm, năm nay vừa 27 tuổi, là người lớn tuổi thứ hai trong bốn người, trước mạt thế vừa mới tốt nghiệp tiến sĩ ngành y đến bệnh viện công tác chưa tới một năm.
Hắn thức tỉnh dị năng thực vật hệ chữa lành.Thanh niên cơ bắp mặc áo đen tên là Hứa Húc Dương, lớn hơn Mạc Nhiễm 3 tuổi, trước mạt thế tốt nghiệp ngành giáo dục công việc là thầy dạy thể dục.
Dị năng với tính cách của hắn vô cùng giống nhau, là dị năng giả hệ hỏa.Trong bốn người bọn họ chỉ có một người duy nhất là đeo kính, tên là Tô Mộ Phong, năm nay bằng tuổi với Hứa Húc Dương, nhưng sinh trước hắn nửa năm.
Trước mạt thế là tu sĩ làm giảng viên trong các trường Phật học.
Hắn là dị năng hệ phong.Thanh niên áo đỏ là tuổi nhỏ nhất, có lẽ cũng chỉ có thể gọi là thiếu niên, tên là Diệp Tô Du năm nay mới chỉ 22 tuổi, trước mạt thế hắn còn đang học đại học.
Thiếu niên là dị năng giả hệ lôi, sức chiến đấu cao nhất trong bốn người.Trong tay Thủy Dung là xà phòng vô cùng thơm, mùi thì ngọt ngào, vừa nhìn liền biết là xà phòng thơm."Trừ bỏ xà phòng thơm, còn có dầu gội..." Thanh niên tuy rằng tóc còn ướt, có chút hỗn loạn, nhưng còn vài sợi tóc ở vành tai, lộ ra vài phần du quang thủy hoạt liền biết khi sờ lên thì vô cùng thoải mái.Tóc tốt thì phải dùng dầu gội đầu tốt, nhìn khí chất thanh niên liền biết hắn dùng rất nhiều thời gian để bảo dưỡng mái tóc tinh xảo như vậy."À..
Được.." Thanh niên khoác một chiếc khăn tắm lên trên ngốc lăng vươn tay để lấy xà phòng, lưu lạc bên ngoài nửa năm, hắn như là quên phải giao lưu với cô gái sạch sẽ đáng yêu như thế nào.Thủy Dung nhìn cánh tay đang duỗi trước mặt, khóe miệng theo tự nhiên mỉm cười, nhưng cũng không có đem giỏ xách đồ vật trong tay đưa cho thanh niên."Vâng, một kiện 2 quả tinh hạch bậc 1, nếu quý khách muốn hết thì 4 quả.Người làm ăn-Thủy Dung trên mặt cười niềm nở nhưng trong ánh mắt lại lập lòe sáng lên như ngôi sao nhỏ giống gian thương khi thấy tiền liền sáng mắt." A..
"Thanh niên há hốc mồm sửng sốt hai giây, sau đó mới duỗi tay sờ túi quần.Túi quần rỗng tuếch, trừ bỏ Hứa Húc Dương không ai mang theo tinh hạch tùy thân." À, không biết chủ tiệm xưng hô như thế nào? "Thủy Dung chớp chớp mắt, nhìn thanh niên mặc quần màu xám nhạt, vừa thấy liền biết túi không có tinh hạch." Tôi là Thủy Dung, tiên sinh xưng hô như thế nào? "Hiện tại nhà trọ của cô có chút nhỏ, chờ khi thăng lên mấy cấp, cô liền làm cái đơn từ, đánh dấu lên đó tin tức cơ bản của khách như tên họ, bằng không gặp ai cũng gọi tiên sinh tiên sinh, tựa hồ có chút không thỏa đáng." Tôi họ Mạc, gọi Mạc Nhiễm.
Trên người ta không có tinh hạch, nếu chủ tiệm nguyện ý đợi thì để tôi về lấy cho cô.
"Mạc Nhiễm nheo mắt, mặc dù không rõ WC cùng phòng tắm vòi sen hoàn cảnh như thế nào, hắn vẫn lựa chọn đi đến phòng xa nhất." A..
Tốt nha! Không phiền, dù sao cũng không quá vài bước.
"Toàn bộ nhà trọ cũng không có lớn, diện tích chỉ có hai trăm mét vuông, một tầng 100 mét, có thể xa tới đâu.Thật đúng là cái đồ tham tiền!Mạc Nhiễm thấy Thủy Dung vừa nghe hắn nhắc tới tinh hạch là mắt sáng lên vài độ, tức khắc cảm thấy thân thiết hơn rất nhiều.Thanh niên cao lớn đi phía trước, Thủy Dung tung ta tung tăng đi phía sau.Nhận bốn tinh hạch, Thủy Dung cười đến tít mắt.
Cô biết, mạt thế còn ăn mặc sạch sẽ như thế rõ ràng là người có tiền.Trừ bỏ hắn, vài người còn lại cũng không kém, đi lên đó một chuyến, nói không chừng lại có thể có thêm mấy cái tinh hạch.Bất quá có câu lông dê cũng không thể tóm một đám rồi kéo(1), thu liễm lại! Cô đến để thu tiền của đối phương, cũng không thể bởi vì quá nhiệt tình mà đem khách dọa chạy mất, khách ở không lâu, vẫn nên có khách quen thường xuyên ở lại mới tốt.(1): không thể lấy hết đi một lần (theo suy nghĩ của tui)Đã lâu không được nằm nghỉ ngơi trên giường, các thanh niên cũng biết thói quen của Mạc Nhiễm, thời điểm không có nước để tắm thì tận lực nhẫn nại, hiện tại có cơ hội để tắm đối phương khẳng định hận không thể đem chính mình tắm sạch sẽ, không quá nửa giờ, khẳng định là sẽ không ra.Chờ đợi cũng không phải là tính tình của bọn họ, bốn người trừ bỏ Mạc Nhiễm ở sạch sẽ nhất, thì cũng có Tô Mộ Phong, hắn không có trực tiếp nằm trên giường, mà là đem nệm chăn đều cuốn lên, rồi nằm trên ván giường.
Hắn biết nệm chăn nơi này sạch sẽ, trừ bỏ mùi bột giặt hương hoa oải hương bên ngoài cũng chỉ dư lại một chút hương ánh nắng mặt trời.Nhưng trên người hắn lại không sạch sẽ như vậy, mùi mồ hôi hòa lẫn với bùn đất cùng máu của thú biến dị, trên quần áo nhìn lấm lem, bọn họ vừa mới thay quần áo không bao lâu, mà trên người thật sự dơ." À..
Đúng rồi tiên sinh, nếu mọi người muốn giặt quần áo, tôi cũng có bán thau cùng bột giặt đồ.
"Thủy Dung đi theo phía sau thanh niên, liếc mắt một cái liền phát hiện thanh niên không có mang vớ.A..
Không mặc vớ không sợ dơ chân sao? Là do không thể giặt hay là không có vớ để mang?Mạc Nhiễm mất tự nhiên, quay đầu nhìn Thủy Dung.
Sau đó ngại ngùng nói:" Thau giặt đồ cùng bột giặt quần áo cũng lấy hai kiện đi.
"Quần lót của hắn..
Cũng thật sự là nên giặt sạch thật tốt, lúc nãy tắm hắn liền giặt một chút, nhưng chung quy nước không thể giặt sạch được, hắn cũng chỉ có 2 kiện quần lót, lúc trước không nghĩ tới điều này, thời điểm tắm rửa làm ướt quần lót mới nhớ là chính mình không mang theo khi vào tắm.Hiện tại..
Nửa người dưới của hắn chỉ mặc một cái quần, vốn không cảm thấy gì, bị chủ tiệm nói đột nhiên cảm thấy nửa người dưới có chút trống rỗng, rất là ngượng ngùng.Mạc Nhiễm không dấu vết lôi kéo khăn tắm, ý đồ che kỹ nửa người dưới của chính