Tống Lê cùng Vương Thải Hà ở bên ngoài đi dạo một vòng, từ đây cô liền phát hiện hình tượng của mẹ mình so với lần đầu tiên cô nhìn thấy bà hoàn toàn không giống nhau.
Vương Thải Hà thoạt nhìn là một người phụ nữ rất mộc mạc, bình dị, nhưng sau khi dạo phố, vô luận là việc hào phóng mua đồ, hay ánh mắt chọn đồ của bà đều làm cho Tống Lê kinh ngạc cảm thán.Cô cẩn thận nghĩ lại, cũng hiểu, Vương Thải Hà trước kia chính là vì ốm đau, thân thể không tốt nên không rảnh đi chú ý đồ vật bên ngoài mà thôi.
Hiện tại, thân thể thoải mái, cả người có tinh thần, tự nhiên liền có tâm tư đi nghiên cứu đồ vật bày bán bên ngoài.Vương Thải Hà lại chọn lựa cho Tống Lê vài món quần áo mới.
Bà còn mua chăn cùng vỏ chăn mới cho con gái.
Bà đều chọn những màu sắc các cô gái trẻ thích.
Ánh mắt của bà rất tốt, chỉ cần nhìn qua kiểu dáng quần áo một chút đã có thể nhìn ra được có thích hợp với Tống Lê hay không.
Tốn Lê dựa theo ánh mặt chọn lựa của Vương Thải Hà mặc vào quần áo quả thật đều rất đẹp.Cả hai mẹ con từ đầu đến chân đều mua vài món quần áo mới, sau đó bọn họ cũng không quên mua một chút điểm tâm cho Tống Diệu Quốc, lúc này mới tính toán trở về.Chỉ là đi ngang qua cửa hàng