[*捧场王: như là đối với người mình thích thì sẽ chủ động khen ngợi, còn đối với người mình không thích thì cũng sẽ không đi chế giễu hay phê bình, bởi vì mình biết lời khen dành cho người khác quan trọng tới cỡ nào]
Tuy Trần Tích Nguyên không biết mục đích của Trình Tố Tích, nhưng hắn thật sự không cam lòng rời đi như vậy.
Vì vậy, hắn gỡ trường kiếm sau lưng xuống, trịnh trọng tháo lớp vải quấn quanh ở bên ngoài.
Sau đó xoay cổ tay một cái, nhảy vọt lên tại chỗ, liền tung ra một bộ kiếm chiêu tựa như nước chảy mây trôi.
Có lẽ là do căm uất trong lòng, kiếm chiêu của Trần Tích Nguyên phóng khoáng thoải mái, tuy không có sự phiêu dật trong kiếm chiêu, những mỗi một chiêu đều phảng phất ẩn chứa sức mạnh vạn người.
Nhưng mà, ở trong mắt tu sĩ cấp cao, bộ kiếm pháp đó có tinh diệu đi chăng nữa, cũng không vượt qua được phạm vi kiếm pháp thông thường.
Thậm chí bởi vì tu vi Trần Tích Nguyên quá thấp, làm cho nhiều kiếm chiêu hoàn toàn không thể phát huy hết sức mạnh được.
"Chiêu thức chỉ có thể bù đắp tu vi còn thiếu, cũng không thể thay thế tu vi được.
Tuy người này rất có ngộ tính trên kiếm thuật, nhưng với thiên phú tam linh căn của hắn, đã định trước sẽ không tiến xa được." Công Bác Dịch lộ vẻ tiếc nuối.
Kính Minh trưởng lão cũng nói: "Đến khi tất cả người ngang hàng đột phá Trúc Cơ, Kim Đan thậm chí Nguyên Anh, mà hắn cũng chỉ có thể chịu khổ bởi tu vi vốn có, sẽ biết được tầm quan trọng của hai chữ thiên phú."
Mặc dù lời nói của Kính Minh trưởng lão chói tai, nhưng lại nói rất đúng tình hình thực tế phổ biến ở Tu Chân giới.
Thiên phú của Trần Tích Nguyên quá kém, cho dù kiếm pháp đã được dày công tôi luyện, nếu không thể lên cấp, cả đời cũng chỉ có thể là tu sĩ cấp thấp.
Nhưng Trần Tích Nguyên đã hoàn toàn không quan tâm những điều này, hắn biểu diễn xong một bộ kiếm pháp, trầm mặc nhặt mảnh vải ở trên đất lên, lại quấn quanh thân kiếm lần nữa.
"Không tệ." Trình Tố Tích cho ra đánh giá, hỏi tiếp: "Ngươi có nguyện theo ta về Tiên Miểu Phong?"
Trần Tích Nguyên sửng sờ, không thể tin nhìn về phía Trình Tố Tích, "Ngài nguyện ý nhận ta sao?"
"Đương nhiên," Trình Tố Tích thản nhiên nói: "Ngươi là hạt giống học kiếm tốt."
Nhận được những lời khen này, trên mặt Trần Tích Nguyên lộ ra vẻ xúc động, vội vàng hành lễ nói: "Đa tạ phong chủ đại nhân."
Hoa Linh không hiểu kiếm pháp, nhưng chủ nhân nói không tệ, vậy chắc chắn là không tệ.
Hơn nữa so với những người khác, thiếu niên tên Trần Tích Nguyên này, tuy rằng lớn tuổi một chút, nhưng lại thật thà hiền lành, vừa nhìn là thấy dễ bắt nạt......!Không, dễ chung sống với nhau.
Dù sao yêu cầu của Hoa Linh không cao, chỉ cần an phận tu luyện ở Tiên Miểu Phong, không gây sự, không phản bội, vậy là được rồi.
Có điều, những người khác lại không nghĩ như vậy.
Phong chủ kén chọn nhất Tiên Miểu Phong vậy mà chọn tạp linh căn thiên phú kém nhất, nhìn như thế nào cũng cảm thấy có hơi kỳ lạ.
Kính Minh trưởng lão cũng không khỏi bắt đầu nhìn kỹ Trần Tích Nguyên lần nữa, dường như muốn tìm được chỗ đặc biệt ở trên người hắn.
Tần Giản mặc kệ vẻ mặt ngạc nhiên nghi ngờ của mọi người, đứng lên nói lời kết thúc: "Đệ tử mới nhập môn đều đã sắp xếp xong chỗ đi, còn thỉnh các vị phong chủ chăm sóc nhiều hơn.
Đệ tử bị phân đi ngoại môn cũng không cần uể oải, mỗi năm ngoại môn đều sẽ có đệ tử được tuyển chọn tiến vào nội môn, chỉ cần các ngươi chuyên tâm tu luyện, mọi chuyện đều sẽ thực hiện được."
"Đa tạ chưởng môn chỉ điểm."
Một nhóm đệ tử mới đồng thanh nói.
......
Tuyển xong đệ tử mới, phong chủ các phong từng người dẫn theo đệ tử rời đi, Trình Tố Tích cũng dẫn theo mấy người trở về Tiên Miểu Phong.
Đã đến Thương Lãng Điện, Hoa Linh quen cửa quen nẻo bay lên cầu đứng mài móng được đặc biệt lắp cho nàng, sau đó "chíp chíp" hai tiếng thúc giục chủ nhân mau chóng đi vào.
Trình Tố Tích cảm thấy buồn cười, nàng vừa mới nghe Vân Mạc kể rõ ngọn nguồn.
Hôm nay nếu như nàng không có tâm huyết dâng trào chạy tới, tiểu Đoàn Tử này không chắc sẽ bị bắt nạt như thế nào.
Còn không phải là mình cưng chiều ra sao......
Tuy rằng Trình Tố Tích thở dài một phen, nhưng cũng không có chút ý định ăn năn nào.
Nàng lập tức đi đến chiếc ghế bên cạnh cầu mài móng ngồi xuống, nói với hai đệ tử mới ở trước mặt: "Vì các ngươi đã trở thành đệ tử Tiên Miểu Phong, như vậy nên được tài nguyên và tuân theo giới luật, đều phải làm rõ ràng.
Vân Mạc, ngươi giải thích cho bọn hắn hiểu một chút."
"Rõ," Vân Mạc lên tiếng, quay đầu nói với Lạc Ngự Thần và Trần Tích Nguyên: "Đệ tử luyện Khí kỳ mỗi tháng sẽ phát cho 100 linh thạch hạ phẩm, 10 viên Tụ Linh Đan, một khối sắt rèn.
Nếu muốn nhiều tài nguyên hơn, có thể đi phòng lãnh sự ở chủ phong nhận nhiệm vụ.
Trong phong định kỳ cũng sẽ tổ chức đệ tử đi rèn luyện, trong quá trình rèn luyện nhận được những gì có thể tự mình