Giang Linh Ngọc cũng không biết Trình Tố Tích nhờ Chúc Chương Phi điều tra chuyện của Tuyền Nguyệt, cười trêu chọc nói: "Tiểu cô nương Tuyền Nguyệt kia ta có nghe qua, bản thể là một Ngân Hồ, vóc người rất đẹp, tính cách cũng không tệ.
Mong là Chương Phi cố gắng một chút, mau sớm theo đuổi được người ta."
Có thể là chịu ảnh hưởng của hai vị sư tổ khai tông lập phái, các đệ tử Thiên Lăng Phái cũng không cảm thấy Nhân tộc và Yêu tộc ở bên nhau có gì không ổn.
Hỏa Dư nằm ở trong lòng Giang Linh Ngọc hừ một tiếng nói: "Nha đầu Tuyền Nguyệt kia nhát gan, tính nết lại ngốc, vừa vặn xứng với tên ngốc to con Chúc Chương Phi kia."
Giang Linh Ngọc vỗ vỗ đầu Hỏa Dư, không để nàng nói lung tung nữa.
Trình Tố Tích nói: "Vậy thì gọi hai người họ cùng đến đây đi."
Hoa Linh dùng cánh vỗ trán, một hồi không biết sẽ là Tu La Tràng* gì nữa.
[*Chiến trường thê thảm, đẫm máu]
Giang Linh Ngọc không nghi ngờ gì, gửi truyền âm cho Chúc Trương Phi ——
"Chương Phi, Tố Tích tới rồi, mau tới đến chỗ ta.
Đúng rồi, nhân tiện gọi cô nương Tuyền Nguyệt kia tới luôn."
Chúc Chương Phi bên kia nhận được truyền âm, giật mình lông tơ cả người lập tức dựng hết lên.
—— Tố Tích nàng tại sao tới vậy?
Tuyền Nguyệt thấy Chúc sư huynh mới vừa còn đang đĩnh đạc nói đột nhiên dừng lại, nghi hoặc nói: "Chúc sư huynh, có chuyện gì vậy?"
"Không có chuyện gì," Chúc Chương Phi gãi gãi đầu, trong mắt lóe lên một tia bối rối.
Kể từ lần trước Trình Tố Tích để hắn nhìn chằm chằm Tuyền Nguyệt, hắn liền dùng đá thử yêu trong môn để kiếm tra, xác định Tuyền Nguyệt chắc chắn là Yêu tộc.
Hơn nữa hắn quan sát lâu như vậy, cũng không có phát hiện Tuyền Nguyệt và người của Ma tộc có chút liên hệ nào.
Chúc Chương Phi len lén liếc nhìn một bên mặt xinh đẹp của Tuyền Nguyệt, trong lòng chắc chắn nói: Cô gái đáng yêu như vậy, sao có thể là Ma tộc tàn bạo được? Nhất định là Tố Tích nàng lầm rồi!
Có điều, Chúc Chương Phi nghĩ đi nghĩ lại, nếu là hiểu lầm, không phải chỉ cần cởi bỏ là được rồi sao.
Chỉ cần Tố Tích tiếp xúc với Tuyền Nguyệt nhiều một chút, cũng sẽ không nghi ngờ nàng nữa.
Quyết định cách làm, Chúc Chương Phi hỏi: "Tuyền Nguyệt sư muội, đại sư tỷ xuất quan, mời mọi người qua đó tụ họp, ngươi muốn đi cùng không?"
Tuyền Nguyệt sửng sốt, phản ứng đầu tiên chính là từ chối, "Không được, ta và đại sư tỷ không quen......"
"Không có sao, đi mấy lần sẽ quen thôi," Chúc Chương Phi cười sang sảng, "Đại sư tỷ vô cùng hiền lành, ngươi không cần sợ nàng."
Giang Linh Ngọc phong bình* ở trong tông môn rất cao, bởi vì nàng tâm tư tinh tế, tính cách ôn hòa, không ít đệ tử đã nhận được sự chăm sóc của nàng.
[*Lời đồn đại, nghị luận]
Tuyền Nguyệt nhập môn muộn, cũng chưa gặp qua Giang Linh Ngọc.
Nhưng từ lúc nhập môn tới nay, nàng không chỉ một lần nghe những đệ tử khác nhắc tới vị đại sư tỷ này.
Thậm chí có không ít tiểu yêu chưa hóa hình, đều lấy việc được Giang Linh Ngọc ôm hoặc là sờ qua làm vinh hạnh.
Tuyền Nguyệt nàng biết rõ thân phận của mình đặc biệt, cũng không muốn tham gia vào trường hợp này, sợ bị người khác phát hiện manh mối.
"Không được, ta vẫn là không nên đi."
Chúc Chương Phi thấy Tuyền Nguyệt kiên trì, mắc dù có hơi tiếc nuối, nhưng cũng không có nói thêm nữa, chỉ nói: "Vậy hôm nay nói tới đây thôi, chúng ta lần sau lại tiếp tục đi!"
Tuyền Nguyệt gật đầu, "Được."
......
"Sao chỉ tới một mình vậy, nha đầu Tuyền Nguyệt kia đâu?"
Chúc Chương Phi vừa bước vào trong sân của Giang Linh Ngọc, đã bị Hỏa Dư truy hỏi trước mặt.
"Trên người nàng có nhiệm vụ của tông môn, không có thời gian đến đây." Chúc Chương Phi thuận miệng nói ra một lý do.
"Ta thấy là không dám tới đi?" Hỏa Dư ôm cánh tay giễu cợt nói.
Chúc Chương Phi bất đắc dĩ nói: "Hỏa Dư, người đứng cứ lúc nào cũng nhắm vào Tuyền Nguyệt.
Mất công các ngươi còn cùng tộc nữa!"
"Cùng tộc cái đầu ngươi!" Hỏa Dư vừa nổi giận đùng đùng, vừa cởi roi ở bên hông liền quất tới, "Đã nói bao nhiêu lần, ta là Cửu Vĩ Hồ, nàng là Ngân Hồ, có phải ngươi bị mù rồi không!"
"Cũng không phải đều là hồ tộc sao......!Rồi rồi rồi, coi như ta sai rồi đi!" Chúc Chương Phi vừa phi thân né tránh, vừa quay đầu hướng về phía Giang Linh Ngọc hô to: "Ngươi có quản hồ ly nhà ngươi không vậy!"
"Ta không quản được," Giang Linh Ngọc vui vẻ tươi cười: "Do ngươi nói không chịu suy nghĩ, đáng đời."
Chúc Chương Phi bi phẫn: "Ngươi cũng quá thiên vị rồi......"
Hỏa Dư lắc lắc roi, vẻ mặt hưng phấn: "A Ngọc đương nhiên phải thiên vị ta rồi!"
Trình Tố Tích thấy một người một yêu ầm ĩ càng ngày càng quá mức, ngưng tụ một quả cầu nước ném tới, trực tiếp trúng vào mặt Chúc Chương Phi.
Hoa Linh vỗ vỗ cánh, động tác này sao có chút quen mắt vậy?
Chúc Chương Phi trong nháy mắt bị giội ướt như chuột lột, lau mặt lên án nói: "Tố Tích, sao ngươi cũng tới bắt nạt ta?"
Trình Tố Tích thản nhiên nói: "Cho ngươi thanh tỉnh một chút, đỡ