" hữm~ ai vậy quản gia Lâm" cô hỏi
"Ah~ là cậu Hàn ạ" quản gia trả lời
"A" cô kg bất ngờ a một tiếng . tình tiết này hình như tới lúc hắn đến huỷ hôn nhĩ cũg đc đỡ phiền phức.
Bứơc vào nhà đã thấy anh hai ba và hắn nhưng cô kg quan tâm hắn cô tiến tới chỗ ba và anh hai " chào ba anh hai con quay về ăn bám hai người đây" cô nhí nhảnh ns.
"Đc đc con mún bám cả đời kg lấy ck sao " ba cô bất ngờ rồi cũg cừơi nój giỡn.
"A~ anh hai papa kg nui em kià anh có chứa hem " cô dùng ánh mắt cún con nhìn anh.
Tim anh như tan chảy *chậc chậc cô dễ thương quá* "kg đâu anh kg chứa nổi em đâu em ăn nhìu quá anh kg nui nổi" anh lắc đầu giả bộ thở dài nói.
Cô đỏ bừng mặt phụng phịu biểu tình dễ thươg đó làm cả nhà cười phì còn ai đò tim lệch nhịp.
"Con lên phòng trứơc đây pp m.n " cô nhí nhảnh ns.
"Đc cn lên đi đi đườg chắc cũg mệt rồi." ba vô thươg iu ns
"Hình như cô quên tôi rồi thì pải" Hạ Thanh Hàn im lặng bỗg lên tiếng ns.
"Ồ" cô ồ lên như bất ngờ" anh nãy giờ ở đây thì liên quan j tui" cô lạnh nhạt ns.
"Tôi... Tôi là vị hôn phu của cô" anh ta cố cãi
Nge ba từ Vị Hôn Phu cả nhà trầm mặt kg khí bỗg lạnh đi vài phần.
"Ak vậy bây giờ chúng ta huỷ hôn ok anh kg còn là hôn phu của tôi nữa"