Niis : thông báo ta sẽ cho thêm nam chính để hợp vs câu chuyện hắc hắc....
------------------ zô naz ---------------------------
*thật mỏi miệng hừ ns vs bọn nam nữ chủ tiêu hao nhiều nứơc + chất xám quá* ( niis: em lạy chị chị ns đc quá 3 câu đâu. Huyết Băng Di : rồi sao *lườm* niis : em xin lỗi chị *xách dép + đt chạy lấy cây leo lên hứng wifi viết tiếp*). Cô cảm thán nhưng vẫn bày mặt băng sơn ngàn năm mọi lúc mọi nơi. Nhưng cô kh pít mọi thứ đều đc ai đó thấy hết và vâng mỗ nam cảm thán* ah thật khác vs lời đồn thổi cuả m.n nhưng thú vị*
Bước vào lớp *cạch* một xô nước rơi xuống. Cô bước nhanh đá xô nước lên và chuẩn xác cầm lấy kg mất 1giọt. Trước cái nhìn khủng bố của m.n , cô nhếch miệng cười "Ai" cô lạnh giọng nói.
Cả lớp im lặng hoàn toàn im lặng......
" Tôi hỏi lại lần nưã LÀ AI " cô nhấn mạnh hai chữ cuối .
" là....là tôi" một cô gái cố gắng kg run bước lên." Cô ta rất xinh đẹp nhưng bị son phấn che lắp cái đẹp đó lại ukm hình như nữ phụ Hoa Hoa j đó Nhưng cô k wan tâm cô bước đến thì thầm vào tai cô ta rồi bước đi về chỗ ngồi. Cô chọn bàn kế cửa sổ gần cuối lớp còn cô ta hoảng sợ nhìn cô.
Nhưng bây giờ ai còn lí trí nhớ chuyện ấy mà mọi người đều đang say đắm nhìn cô. Ánh nắng mặt trời chiếu lên làn tóc màu vàng cuả cô đang bồng bềnh bay trong gió, đôi mắt xanh thẳm như bầu trời sâu kg thấy đáy mang mác nỗi buồn, làn da trắng đc ánh nắng chiếu vàng như toả sáng đôi môi kg son căn mọng như trái cherry gợi cảm. Một làn gió bay qua làm lá và cánh hoa bay theo ngang qua ô cửa chiếu thêm sự lung linh cho cô. Mọi người thất thần quên cả thở kg ai dám nhúc nhích sợ phá hỏng bức tranh xinh đẹp ấy kể cả mấy nam thần cũg dùng ánh mắt kinh diễm thất thần nhìn cô. Mọi thứ rơi vào im lặng cả nam thần vào mà lớp cũng kg om xòm như mọi ngày và cứ im lặng cho đến khi vô học mọi người mới bàng hoàng quay lại chỗ ngồi nhưng lòng tràn đầ kinh diễm, cả các nam thần cuả chúng ta cũng vậy. Cho đến khi bà cô FA la lên " Huyết Băng Di lên bảng giải bài này cho tôi" và bà cô bị cả lớp lườm như phạm pải tội tày trời * hừ bà cô già gato ak dám cho sư tỷ làm bài khó vậy còn kg giản* tiếng lòng cuả cả lớp.
*cạch cạch cạch cạch* tiếng phấn kết thúc mọi người trầm trồ bài giải ngắn gọn dễ hiủ và chính xác *oa oa giỏi quá* nam nữ trong lớp hướng mắt hình trái tim nhìn cô. Nhưng cô điềm nhiên ngồi xuống và.........nghe nhạc hồn treo cây tiếp. *REEEEEENG* tiếng chuông thần thánh vang lên nhưng trong lớp kg ai vui cả vì kg đc ngắm nữ thần nữa* lần đầu hận tiếng chuông này như vậy* tiếng lòng cuả cả lớp.
Cô ra khỏi lớp trước ánh mắt tiếc núôi của mọi người đi thẳng vào nhà xe lấy xe ra định rồ ga thì thấy 2ôn thần đứng đó cô phớt lờ chạy qua thì bị anh chặn lại.
" cô đừng lúc nào cũng kiếm chuyện vs tiểu Vy nữa tránh xa cô ấy ra kg thì......." Viễn Chí Lăng chưa ns xong thì cô cướp lời " thì ? Thì sao giết tôi hay làm tôi kg thấy ánh mặt trời" cô hừ lạnh ns.
"Tôi...." anh cứng họng kg biết nên nói gì.
" Tránh ra cút đi đừng để tôi thấy hai người còn về cô ta nếu kg mún cô ta tạm biệt thế giới này thì ns cô ta tránh xa tôi ra đừng để tôi thấy cô ta nếu kg tôi làm gì chíng tôi cũng kg biết đâu hừ" cô rồ ga chạy về nhà bỏ hai con người đang suy ngĩ lại đó.
------------ta là dãy phân cách về nhà------------------------------------------------
Vừa về nhà bước vào...............................................................................................
1s
2s
3s
4s
5s
6s
Cái nhọ nồi j vậy trời lại nam chủ mà cả gia đình luôn haiz~~~~
"Con chào cả nhà chào 2bác" cô thân thiện nói vì cô biết nguyên chủ rất đc hai ông bà Hạ thương kg chấp nhận nữ chủ và vì vậy nên bị nữ chủ cho out. Đc vậy để cô bảo vệ họ bảo vệ m.n cô yêu thương.
"Chào con yêu/bảo bối" cha mẹ cô nói.
" A~ chào cháu Tiểu Di" 2ông bà ns. và kinh ngạc lần đầu gặp đã biết lớn lên cô bé sẽ là mỹ nhân ngiên nước ngiên thành nhưng này cũng ...........quá kinh diễm đi.
" chào em Tiểu Di " tiếng ns trầm thấp vang lên. Cô kg quay lại nhìn vì cô biết tiếng ns đó của ai là nam chủ Hạ Thanh Hàn.
" Tôi kg nhớ thân vs anh đến mức đó Hạ thiếu" cô lạnh nhạt đáp.
Lòng anh đau như cắt. Anh biết mk đã sai rồi làm sai hết rồi anh yêu cô nhưng luôn trốn tránh , anh đem cô ta về yêu thương chỉ để thế hình bóng cô nhưng anh lại làm cô đau. Vì anh sợ bị tổn thương. Tổn thươg vì tình yêu một lần nữa như khi cô ấy ns " anh chỉ đc cái giàu có hừ tôi kg hề yêu anh " từ lúc đó anh luôn trốn tránh tình yêu nhưng khi gặp cô anh lại có cảm xúc đó anh quá sợ hãi nên làm tổn thương cô." Xin...xin lỗi" anh đau đớn ns.
" hừ xin lỗi ? Anh đâu có lỗi gì lỗi là ở tôi quá hoang tưởng để rồi quá yêu anh lún quá sâu vào đó để rồi tự làm đau mk. Đúg lỗi ở tôi quá ngu ngốc mà thôi " cô đau đớn nói cô biết đó